Trong sơn cốc Thiên Kỳ Trì.
Tần Ninh bắt đầu dặn dò Khương Thái Vi.
Mà ở bên ngoài sơn cốc.
Kỳ Tư Hàn đang ngồi ngay trước cửa sơn cốc, không tự ý rời chỗ.
Khương Thái Bạch cũng ngồi ở đó.
Hai vị Kim Tiên trông chẳng khác gì hai vị thần giữ cửa.
Còn Trần Nhất Mặc đã bị Phan Mỹ Nhân lôi đi từ lâu.
Phan Mỹ Nhân không phục mình đã thua Trần Nhất Mặc, thế là hắn ta gọi đám sư đệ, sư muội của mình tới để chuẩn bị làm khó Trần Nhất Mặc.
Thấm thoát đã một tháng trôi qua.
Kể từ khi tiến vào sơn cốc, Tần Ninh chưa bao giờ đi ra lấy một lần.
Cũng không cung cấp một phương pháp luyện đan nào như hắn đã nói.
Cho đến hôm nay.
Tần Ninh thình lình ra ngoài sơn cốc.
Kỳ Tư Hàn và Khương Thái Bạch lập tức đi tới đón hắn.
Kỳ Tư Hàn vô cùng lo lắng sẽ có bất trắc gì xảy đến với Khương Thái Vi.
Khương Thái Bạch thì không hề lo rằng Khương Thái Vi sẽ gặp nguy hiểm, điều ông ta quan tâm là... Liệu tỷ tỷ của ông ta có thể khôi phục dung nhan được hay không! Bởi vì nếu như tỷ tỷ khôi phục được dung nhan thì ông ta cũng có thể!
"Sao rồi?"
Kỳ Tư Hàn hỏi.
Tần Ninh không thèm đoái hoài gì tới Kỳ Tư Hàn.
Từ trước đến nay, lúc nào lão già chết tiệt này cũng mặt nặng mày nhẹ với hắn, nhưng hắn không thèm chấp nhặt với ông ta.
Dù sao thì Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch cũng rất tôn kính Kỳ Tư Hàn.
Tần Ninh lấy vài chiếc ngọc giản tỏa ánh sáng dịu nhẹ ra, nói: "Trong này là phương thuốc của ba mươi loại tiên đan ngũ phẩm, ngươi giao cho Cung Lưu nhé!"
"Tỷ tỷ ta sao rồi?"
"Đang trong quá trình khôi phục, ngươi đừng lo lắng".
Tần Ninh mỉm cười.
Bấy giờ Khương Thái Bạch mới yên tâm.
Sau đó, Tần Ninh một lần nữa đi vào sơn cốc.
Giờ phút này, Khương Thái Vi đang trần truồng lặng lẽ ngồi xếp bằng trong Thiên Kỳ Trì, chỉ để lộ cái đầu trên mặt nước, nàng ấy cũng đang nhắm mắt tĩnh tu.
Quá trình này mất rất nhiều thời gian nên Tần Ninh không hề sốt ruột.
Tu luyện tại đây được cái làm ít ăn nhiều.