Phong Thần Châu

Chương 9010: “Thì ra là Chu tứ gia”.




 "Tại hạ Nguyên Thân Vũ, là đảo chủ đảo Quy Nguyên".  

 

"Nguyên Thân Việt đã bị ta giết chết, nếu Nguyên đảo chủ muốn báo thù thì tốt nhất hãy nhân cơ hội này đi".  

 

Tần Ninh từ từ nói: "Ta sẽ cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi không muốn mà sau này lại lôi chuyện này ra nói thì ta sẽ không khách sáo đâu".  

 

Nguyên Thân Vũ nói ngay: "Sao Tần công tử lại nói vậy, Nguyên Thân Việt không biết sống chết chọc giận Tần công tử, giết là quá hợp lý rồi!"  

 

Không ít người lộ vẻ quái lạ khi nghe thấy câu nói này.  

 

Thế nhưng nếu họ là Nguyên Thân Vũ, bọn họ cũng sẽ làm vậy.  

 

"Đã vậy thì các ngươi còn ở đây làm gì?"  

 

Câu hỏi này của Tần Ninh làm những người tại đây giật mình.  

 

"Người của Thương Lôi Các và Dịch Thiên Các có ở đây không?"  

 

Tần Ninh tiếp tục hỏi.  

 

"Có Thương Sâm của Thương Lôi Các!"  

 

"Có Lôi Hằng của Thương Lôi Các!"  

 

"Có Dịch Vân Bình của Dịch Thiên Các!"  

 

Lúc này, ba người đi ra nhìn Tần Ninh từ xa, tỏ ra khép nép.  

 

"Tử Phủ nằm giữa hai dòng sông, lưng dựa núi non hùng vĩ, chẳng mấy nữa dung nham và nước sông ở đây sẽ tự động tản đi, các quặng khoáng thạch, thép tiên sẽ lộ ra trên mặt đất, giao cho các vị xử lý!"  

 

"Việc khai thác địa vực Tử Phủ trong tương lai cũng giao cho Thương Lôi Các và Dịch Thiên Các!"  

 

Nhận được mệnh lệnh, Thương Sâm nói ngay: "Đa tạ Tần công tử, Thương Lôi Các ta sẽ hỗ trợ một phần, tất cả lợi nhuận kiếm được từ toàn bộ đất Tử Phủ Tần công tử sẽ chiếm bảy mươi phần trăm, còn Thương Lôi Các ta thì chỉ cần không chịu lỗ là được".  

 

"Dịch Thiên Các cũng vậy".  

 

Dịch Vân Bình vội vàng cam đoan.  

 

Vạn dặm xung quanh Tử Phủ này đều là vùng đất trù phú và màu mỡ.  

 

Không những thế, Tử Phủ còn sở hữu Bắc Tử Tiên Giang, Nam Tử Tiên Giang và Tử Viêm Tiên Sơn, ai mà biết chúng sẽ sản xuất được bao nhiêu khoáng thạch đây?  

 

Trước kia, Thương Lôi Các và Dịch Thiên Các luôn mua lại từ tay Tử Phủ với giá cao.  

 

Còn bây giờ, Tần Ninh đã giao nơi này cho họ quản lý.  

 

Bằng cách đó, bọn họ đã tiết kiệm được một chi phí khổng lồ trung gian.  

 

Chỉ cần ba mươi phần trăm thôi cũng là một món hời to lớn đối với bọn họ rồi! Quan trọng nhất là, tên tuổi của Tần Ninh rành rành ra đó, ai dám mơ tưởng chiếm đoạt quặng mỏ, tiên sơn trong địa bàn của Tử Phủ?  


 

Hâm mộ thì hâm mộ nhưng mọi người vẫn hối hả rời đi.  

 

Nếu không đi, lỡ chọc giận Tần Ninh thì chẳng phải chuyện tốt lành gì.