"Hắn đi truyền tống trận, không phải rất nhanh sẽ có thể tới sao?
Có phải là trêu đùa chúng ta hay không?"
"Ai biết được...", "Tin tức mới nhất, tin tức mới nhất, đoàn người Tần Ninh đã tới phía đông phạm vi quản lý của Thương Lôi Các".
"Lúc nào mới đến Tử Phủ?"
"Có trời mới biết!"
Cứ như thế, sau hơn một năm, cuối cùng mấy người Tần Ninh đã tới phạm vi Tử Phủ quản lý.
Tử Phủ nằm ở khu vực đông bắc của Tử Vân Tiên châu, tựa lưng vào Tử Viêm Tiên Sơn, trái phải có Bắc Tử Tiên Giang, Nam Tử Tiên Giang vắt ngang qua, đang ở gần ngay trước mắt.
"Đến rồi!"
Tần Ninh nhìn vùng đất vô tận, cười nói: "Lần này không cần dừng lại, trực tiếp đến đi!"
Cửu Anh bay về phía Tử Phủ với tốc độ cực nhanh.
Mà tin tức này cũng đã lập tức truyền ra.
Ngay sau đó, các bá chủ đều ùn ùn kéo đến.
Bọn họ cũng rất muốn nhìn xem, người la hét muốn hủy diệt Tử Phủ rốt cuộc có năng lực gì! Tử Phủ.
Bên ngoài sơn môn, hai bên là núi cao kéo dài.
Mà lúc này, trên đỉnh núi cao hai bên không biết có bao nhiêu người đang tụ tập.
Cái Thế Tiên Tông.
Thánh Hoàng Thiên Tông.
Thế gia Bắc Minh.
Thương Lôi Các và Dịch Thiên Các.
Cùng với đảo Nam Đấu, đảo Quy Nguyên, đảo Thi Cốt, ba đảo đều có cường giả đến.
Ngoài ra còn có đám võ giả cấp bậc Thiên Tiên, Địa Tiên, Linh Tiên đến từ các thế lực to nhỏ khác nhau.
Về phần Nhân Tiên, Chân Tiên... Chuyện lớn như thế này mà dám đứng gần như vậy xem náo nhiệt, chết cũng không biết chết như thế nào.
"Đúng là náo nhiệt thật...", đám người Cái Thế Tiên Tông đứng trên đỉnh một ngọn núi cao, cách Tử Phủ hơn mười dặm.
Một nhóm hơn trăm người giương cờ hiệu, lẳng lặng chờ đợi.
Người vừa nói là một lão giả tóc hoa râm.
Phía trước lão giả chính là đại trưởng lão của Cái Thế Tiên Tông - Tưởng Côn.
Bên cạnh Tưởng Côn chính là Tưởng Chính Thiên.
Hắn ta vốn không có tư cách tới đây, nhưng lần này nhân vật chính là Tần Ninh, có quan hệ rất lớn với hắn ta, Tưởng Côn cũng để đứa cháu này của mình đi cùng.
Tưởng Chính Thiên nhìn lão giả tóc hoa râm, không khỏi nói: "Nhị gia gia, ngươi cảm thấy Tần đại ca có thể thành công không?"