Phong Thần Châu

Chương 8951:




 Hôm nay, bốn người Tần Ninh xuất hiện trước một tòa thành nhỏ.  

 

Sau khi vào thành, bốn người tìm một quán rượu, ba người ngồi xuống.  

 

Còn Khương Vân Tùng như một hộ vệ trung thành và tận tâm đứng bên cạnh bàn, thu hút sự chú ý của nhiều người trong tửu lâu.  

 

Khương Vân Tùng bị luyện thành thi khôi mặc dù không phóng ra khí tức hung thần ác sát, nhưng cả người cũng ẩn chứa khí tức khiến người ta sợ hãi.  

 

Tần Ninh cười bảo: "Muốn ăn gì thì chọn đi!"  

 

Ngủ say nhiều năm giờ tỉnh dậy.  

 

Hôm nay mọi thứ đều khác biệt.  

 

Cho dù là Tần Ninh thì nhận thức đối với Tiên Giới cũng xuất hiện một cảm giác như cách biệt một thế hệ.  

 

Rất nhanh sau đó, rượu và thức ăn được bưng lên, Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch đều vui vẻ hưởng thụ bữa ăn này.  

 

Còn Tần Ninh lấy ra một khối đá ngọc, nắm trong tay, rồi thản nhiên nói: "Kiếm Lai!"  

 

Khương Thái Vi không khỏi hiếu kỳ hỏi: "Ngươi đang làm gì đó?"  

 

"Tìm người!"  

 

Khương Thái Vi khó hiểu nói: "Nói một câu Kiếm Lai là có thể tìm người à?"  

 

Tần Ninh cười nói: "Đợi là biết".  

 

Ăn cơm xong, cả ba người vẫn chưa rời khỏi thành mà vẫn đợi trong tửu lâu.  

 

Mãi đến tối.  

 

Trong phòng, Tần Ninh đang ngồi ngay ngắn, giữa phòng Khương Thái Vi đã ngủ say.  

 

Một cơn gió nhẹ thổi qua.  

 

Cửa sổ mở ra, một người đưa lưng về phía Tần Ninh, khoanh tay nhìn ra ngoài cửa sổ, một giọng nói bình thản xen lẫn chút u buồn vang lên.  

 

"Tìm ta làm gì?"  

 

Kiếm Lai, đã đến.  

 

Tên này rất thần bí.  

 

Tần Ninh cười nói: "Thí luyện Bất Vãng Sâm đã xong rồi, nhưng phong ấn chỗ ngôi mộ bị phá, khí huyết truyền vào, ta cũng không đóng được".  

 

"Nhưng ta không muốn người khác quấy rầy nơi những võ giả Khương tộc này an giấc, nên hy vọng ngươi giúp ta đóng phong ấn này lại!"  

 

Kiếm Lai nghe tới đây, ừ rồi xoay người đi đến cạnh bàn, ngồi xuống.  

 

Thế nhưng, hắn ta còn chưa kịp mở miệng, vừa nhìn thấy Tần Ninh đã ngẩn ngơ.  

 

Rồi Kiếm Lai bỗng đứng lên, nhìn vào hắn, trong mắt vậy mà có chút phẫn nộ.  

 


Hả?  

 

Gì?  

Tần Ninh rất sửng sốt.