Tần Ninh chậm rãi nói: “Dù sao thì cũng phải thử mới biết được”.
Thử xem?
Nhưng thử bằng cách nào?
Khương Thái Bạch vội vã đứng dậy, ông ta nói: “Tiên sinh cần gì thì cứ nói với ta, năm đó, bọn ta rời khỏi nhà họ Khương, mang theo rất nhiều thiên tài địa bảo, đều khóa chặt bên trong ngôi mộ này, bây giờ ta đi tìm ngay đây!”
“Không cần đâu”.
Tần Ninh từ từ để Khương Thái Vi dựa vào bờ vai của mình rồi nói: “Ta đã có cách rồi, ngươi chỉ cần đứng đây canh giữ là được”.
“Vâng!”
Khương Thái Bạch vội lui sang một bên.
Tần Ninh hít một hơi, ánh mắt kiên định.
Lực lượng trong cơ thể hắn ngưng tụ.
Từng đạo hồn lực liên miên không dứt, tràn vào cơ thể Khương Thái Vi.
Ngay sau đó, lực lượng thiên địa vô hình tập trung lại quanh người Tần Ninh.
Loại lực lượng này dần tản ra xung quanh.
Đại Tác Mệnh Thuật! Đổi mệnh với trời! Đây là giao dịch giữa hắn và thiên địa.
Dùng tuổi thọ để đổi lấy lực lượng tinh khiết.
Từng năm tuổi thọ không ngừng thiêu đốt… Từng đợt tinh lực thiên địa chảy vào cơ thể Tần Ninh, rồi sau đó được Tần Ninh dẫn độ vào trong cơ thể Khương Thái Vi.
Quá chậm! Tần Ninh cau mày.
Một ngàn năm tuổi thọ sắp bị thiêu sạch.
Nhưng vẫn không đủ.
Một vạn năm tuổi thọ dần dần tiêu tán.
Mãi đến lúc này, Tần Ninh mới cảm nhận được cơ thể của Khương Thái Vi chẳng khác gì một cái xác ướp cả.
Đây là một dấu hiệu tốt.
Điều này chứng minh tàn hồn còn tồn tại.
Chỉ cần một sợi hồn phách chưa tan biến thì Khương Thái Vi sẽ không phải chết.
Nếu một vạn năm tuổi thọ không đủ, vậy thì đốt tiếp! Tuổi thọ bị thiêu đốt liên tục, lực lượng không ngừng truyền vào cơ thể Khương Thái Vi.
Tần Ninh dẫn đường cho loại lực lượng này, ngay cả tóc của Khương Thái Vi, hắn cũng không bỏ sót.
Trong lúc đó, một vạn năm tuổi thọ rồi lại thêm một vạn năm nữa, thiêu đốt liên tục.
Khương Thái Bạch đứng bên cạnh cũng choáng váng.
Tần Ninh, không, là Vô Ngân tiên sinh đang sử dụng thuật pháp gì vậy?
Ông ta biết từ trước đến nay, Vô Ngân tiên sinh vốn có những thủ đoạn nghịch thiên, khiến người khác không thể nhìn thấu được.