Lực phản to lớn khiến người Hoa Thiên Vẫn run bần bật, chân lảo đảo, bóng người vô thức rơi xuống độ cao mấy trượng.
Mặc dù chỉ rơi xuống trong một khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng sức ép khủng khiếp kia vẫn dập nát vài đường kinh mạch trong cơ thể của vị thánh chủ Hoa Thiên Vẫn này.
"Ọc...", phun một ngụm máu tươi ra, mặt mày Hoa Thiên Vẫn tái mét.
Những người khác càng hãi hùng hơn, điều đó thể hiện qua ánh mắt rất rõ.
Một kích đã làm bị thương một vị thánh chủ.
Trần Nhất Mặc... Là Linh Tiên mấy phẩm đây?
Người xung quanh hoàn toàn không thể nhìn thấu tu vi của Trần Nhất Mặc, chỉ cảm thấy bóng dáng đứng sừng sững giữa trời ấy hệt cao thủ Linh Tiên không gì sánh bằng, là cao thủ Linh Tiên mạnh hơn cả Hoa Thiên Vẫn!
"Nhào lên!"
Trần Nhất Mặc không nói hai lời, đưa tay ra tóm lấy cơ thể Hoa Thiên Vẫn từ xa, giữ chặt thánh chủ không ai bì nổi của Hoa Cái Thánh Địa này trong lòng bàn tay.
"Thánh chủ!"
"Thánh chủ!"
Vẻ mặt của các cường giả Nhân Tiên, cao thủ Linh Tiên trong Hoa Cái Thánh Địa đồng loạt thay đổi.
Có điều, chưa đợi những người này đi ra thì Bạch Bán An và La Phù Linh đã xuất thủ, ngăn cản mấy chục người.
Trần Nhất Mặc thì xách Hoa Thiên Vẫn đến trước mặt Tần Ninh như xách một chú gà con.
"Không được nhúc nhích!"
Chỉ với một cú chưởng, Trần Nhất Mặc đã dập nát từng sợi kinh mạch trong cơ thể vị Linh Tiên tam phẩm hùng mạnh này để đề phòng ông ta ra tay với Tần Ninh.
Hắn nhìn về phía Trần Nhất Mặc, không kìm được chê bai: "Đã vạn năm trôi qua mà mới tiến bộ có chừng này, ngươi làm ta mất mặt quá đấy".
Trần Nhất Mặc đỏ mặt, bối rối giải thích: "Cái này không thể trách đệ tử được! Con mới vào cảnh giới Tiên Nhân thôi mà, mài mò mò mẫm tốn thời gian lắm ạ".
"Hơn nữa, con đường luyện đan đến tiên đan sư khác hẳn nguyên đan sư. Đây là một phương trời mới, đệ tử phải mất vài năm để làm quen mới dần nắm được bí quyết!"
Trần Nhất Mặc vội vàng biện giải: "Hơn nữa, do không được sư tôn dạy dỗ nên con tiến bộ cũng hơi chậm".
Tần Ninh lườm Trần Nhất Mặc, từ tốn nói: "Ngươi học cái kiểu ngụy biện của Thạch Đầu từ khi nào đấy?"
"...", lúc này, Tần Ninh tiến lên từng bước một, đi tới trước người Hoa Thiên Vẫn.
Ông ta lạnh nhạt nhìn người thanh niên đang đứng trước mặt mình.
"Nếu không nhờ có hắn thì ngươi đứng trước mặt bổn tọa, chết hơn một ngàn lần cũng không đủ".