Bóng người Kiếm Lai xuất hiện ở bên ngoài La Phù Động Thiên.
"Thái Bạch Cảnh, La Phù Động Thiên lại ở một nơi chật chội thế này, quả thực không xứng với cái tên động thiên".
Kiếm Lai lầm bầm lầu bầu, không khỏi nói: "Nên chọn ai làm núi dựa cho nhà họ Hoa đây...", "Ở trong La Phù Động Thiên, Linh Tiên là đỉnh cao, Nhân Tiên tầm trung, Chân Tiên lại có rất nhiều, quá nhỏ, đáng tiếc, nếu như chọn Địa Tiên ở thế lực lớn bên ngoài Thái Bạch Cảnh sẽ khó tránh khỏi khiến Tần Ninh nghi ngờ mình!"
"Nếu để mình... khụ... Cả đời thanh danh của mình, đương nhiên làm việc cũng không nên để lại dấu vết, đáng ghét là mình không biết diễn trò, thật sự là nét bút hỏng cả đời!"
Kiếm Lai vừa nói một mình vừa đi tới bên ngoài sơn môn La Phù Động Thiên.
Giờ phút này, bên ngoài sơn môn có mười mấy vị đệ tử, Chân Tiên của La Phù Động Thiên đang trông coi.
"Đứng lại!"
Kiếm Lai mới vừa đến gần sơn môn, một tiếng quát đã vang lên.
Kiếm Lai nhướng mày một cái, vô cùng bất mãn, nhưng lại kiềm chế phiền não trong lòng mình.
"Ta tới tìm chưởng giáo của các ngươi!"
Nghe được lời này của Kiếm Lai, mười mấy vị đệ tử trố mắt nhìn nhau.
"Ngươi điên rồi sao?"
"...", Kiếm Lai nghiêm túc nói: "Ta tìm chưởng giáo các ngươi là có chuyện cần giúp!"
"Tên điên!"
Một vị đệ tử hầm hừ nói: "Đừng nói là ngươi, ta cũng muốn được gặp chưởng giáo của chúng ta đây, ta còn không được gặp mà ngươi lại muốn gặp, ngươi cho rằng ngươi là ai, ngươi là Tiên Đế à?"
"Tiên Đế... Không đáng nhắc đến".
Kiếm Lai khoát tay một cái nói: "Vậy ngươi có biết chưởng giáo của các ngươi ở chỗ nào không?
Tự ta đi tìm là được!"
"Ha ha ha ha...", nghe nói như vậy, mấy vị đệ tử lập tức cười lớn.
Người này đúng là tên ngốc.
Chưởng giáo đại nhân là cao thủ Linh Tiên, sao có thể là người hắn ta muốn gặp là có thể gặp được?
"Đứng lại!"
Mười mấy vị đệ tử lập tức giận dữ, rối rít ra tay ngăn cản Kiếm Lai.
Nhưng khi từng tiên thuật đánh tới trên người Kiếm Lai, lại không thể tạo ra bất kỳ thương tổn nào cho hắn ta.