Tần Ninh vượt qua dòng suối nhỏ, đi tới trước người cô gái rồi đưa tay xuống mũi nàng ấy để kiểm tra hơi thở.
"Vẫn còn sống!"
Tần Ninh lập tức ra lệnh: "Cửu Anh, cõng nàng ấy lên, chúng ta đi xem tiếp".
"Ta cõng hả?"
Cửu Anh bất đắc dĩ hỏi.
"Chứ chẳng lẽ ta cõng?"
"...", Cửu Anh cao lên nửa mét rồi cõng cô gái kia trên lưng mình, Tần Ninh dẫn Tiểu Nhan tiếp tục đi lên.
Dọc đường đi, bọn họ đều gặp mười mấy thi thể, ai nấy đều chết rất thảm thiết.
Hơn nữa, phần lớn những võ giả này đều có cảnh giới từ thập biến đến thập nhị biến, cũng có vài người có thực lực Hư Tiên.
Mặc dù Thượng Tam Thiên là Tiên Giới nhưng không phải bất kì người nào hay thú nào vừa sinh ra đã có cảnh giới Tiên Nhân.
Cũng có võ giả không thuộc cấp bậc Tiên Nhân cư ngụ ở đây.
Cuối cùng, khi đã chắc chắn không còn ai sống sót, Tần Ninh tìm một sơn cốc có một cái ao, ra lệnh cho Cửu Anh đặt nữ tử đang hôn mê kia xuống.
Sau khi cẩn thận kiểm tra thương thế của cô gái, Tần Ninh lấy từng gốc dược thảo ra.
Đây là những dược thảo có giá trị khá cao mà Tần Ninh hái được trong dãy núi này trong suốt thời gian qua.
"Tiểu Nhan, làm phụ tá của ta!"
Tần Ninh thẳng thừng bảo.
"Phụ tá là gì ạ?"
Tiểu Nhan ngây thơ hỏi.
"Là giúp đỡ cho ta đấy!"
Tần Ninh hơi cạn lời, nhanh chóng rửa sạch hai tay. Tiên khí nhàn nhạt quẩn quanh trên đầu ngón tay của của hắn rồi tìm kiếm trên quần áo cô gái...
Hai tay hắn cởi từng món đồ và phụ kiện trên người cô gái xuống một cách thành thạo và khéo léo.
Không thể không nói, khuôn mặt của cô gái này rất xinh đẹp, dáng người càng quyến rũ hơn, chỗ lồi chỗ lõm, một ngoại hình gần như đạt đến sự hoàn mỹ.
"À...", dứt lời, Tần Ninh bắt đầu chữa thương cho cô gái... Có hai vết thương chí mạng, mặc dù những ngày qua Tần Ninh đã hái được không ít dược thảo nhưng lại thiếu lò luyện đan hay dùng, muốn luyện chế một số tiên đan, tiên dịch thì chỉ có thể cố gắng hết sức có thể.
Một đêm trôi qua trong bận rộn, cuối cùng, Tần Ninh thở hắt ra, lấy một bộ y sam của mình ra đắp lên người cô gái.