Mục Vân khẽ cong ngón tay, hình như có văn ấn vô tận tràn ngập ra từ giữa hư không.
Mà ngay sau đó, trời đất xung quanh xuất hiện từng bóng người mặc áo xanh.
Những người kia bao vây toàn bộ đám người mặc nguyệt bào này lại.
Mục Vân đứng chắp tay ở giữa hư không, cười nói: "Không cần nương tay, giết hết tất cả!"
Vèo vèo vèo... Từng bóng người áo xanh xông ra, cả vùng hư không này lập tức trở thành tu la tràng kinh khủng.
Khuôn mặt người phụ nữ mặc nguyệt bào run lên, vô cùng tức giận nhìn về phía Mục Vân.
"Mục Vân, tộc ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu".
Người phụ nữ lời nói rơi xuống, thân ảnh mở ra, liền muốn hoành độ hư không, thoát đi nơi đây.
Hiển nhiên lần này không phải bọn họ đuổi giết Mục Vân, mà là bọn họ lọt vào trong cạm bẫy quỷ kế của Mục Vân.
"Ngươi chạy ư?
Ngươi chạy cái con khỉ!"
Mục Vân vừa nói xong, bóng người giống như quỷ mị, xuất hiện trước mặt người phụ nữ kia, một tay trực tiếp túm lấy cổ nàng ta.
Ngay lập tức, trên làn da trắng nõn của người phụ nữ chuyển sang đỏ như máu, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ.
"Ngươi... Ngươi trở thành... Tinh... Tinh...", cho đến cuối cùng, người phụ nữ cũng không thể nói xong được một câu, đã hoàn toàn bị Mục Vân bóp cổ chết! Mục Vân hất tay lên, thi thể người phụ nữ rơi vào hư không, biến mất không thấy gì nữa.
"Thật sự cho rằng mình có khuôn mặt xinh đẹp là ông đây sẽ không nỡ giết sao?
Vợ của ông đây, tùy tiện chọn một người cũng đẹp hơn ngươi gấp trăm lần! Hừ!"
Trong trời đất vô tận, hư không mênh mông, rất nhanh cuộc chiến đã kết thúc.
Từng vị võ giả nguyệt bào bị võ giả áo xanh giết chết.
Cho đến cuối cùng, mấy bóng người mới xuất hiện trước mặt Mục Vân, khom người đứng.
"Mục đại nhân!"
"Ừm".
Một cô gái mặc đồ bó trong đó vội vàng nói: "Bây giờ bên ngoài đều đang tìm người, người vẫn không nên rời đi thì hơn?"
"Đều đang tìm ta, ta mới phải chạy!"