Vẫn còn chưa hết! Lần này, Diệp Chi Vấn trả giá lớn bằng phân thân của mình đổi được một kết quả xứng đáng! Trên mặt đất, bụi bặm tan hết, bên trong thời không hỗn loạn, Tần Ninh nằm trên mặt đất, hai tay hai chân chảy máu tươi, như là đang treo lủng lẳng trên người hắn, có thể bị đứt ra bất kì lúc nào.
Trước mắt, Tần Ninh khiến cho người khác tưởng rằng hắn chỉ là một thi thể.
“Sư phụ!”
Mặt Khúc Phỉ Yên trắng bệch, hai mắt ngấn lệ.
Làm sao bây giờ?
Nên làm cái gì bây giờ?
Có thể làm gì bây giờ?
Cho dù Khúc Phỉ Yên sắp chạm tới cảnh giới tiên nhân nhưng mà hiện tại, cho dù có độ kiếp thành tiên thì nàng cũng không phải là đối thủ của những người này.
Chênh lệch quá lớn! Đây là một sự đả kích quá lớn!
“Tiếp tục!”
Mà vào lúc này, bên trong bốn người áo vàng kia, có một người đàn ông mở miệng, giọng hắn ta lạnh lùng.
Mười hai Địa Tiên vỗ tay, mười hai dòng tiên khí thất luyện lại xuất hiện, từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng về phía Tần Ninh.
Một chiêu này hoàn thành, Tần Ninh chắc chắn sẽ chết.
Nhưng tất cả mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Ngoài Tần Ninh ra, không ai có đủ khả năng cứu hắn.
Ong… Khi mười hai đạo thất luyện trực tiếp đánh tới trước người Tần Ninh, bỗng nhên, một tiêng ong ong rất nhỏ vang lên.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy bên cạnh Tần Ninh, vầng hào quang của Long Hồn vốn đã mờ nhạt nay lại bất ngờ rực sáng.
Nhưng mà quanh thân Long Hồn được một lớp vảy rồng màu vàng bao phủ, phát ra vầng hào quang màu vàng rực rỡ, ngay sau đó, một cột sáng cao chọc trời bỗng nhiên từ mặt đất phóng thẳng lên trời.
Vầng hào quang kia có màu xanh nhạt! Vào lúc này, Long Hồn yếu đi đôi chút nhưng thứ ánh sáng xanh kia có một loại khí thế không thể địch nổi.
Sau khi cột sáng màu xanh kia hội tụ, ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về nơi đó, từ trong đó, một bóng người bước ra.
Người đàn ông có thân hình uy nghiêm, tướng mạo anh tuấn.
Một đôi mắt lạnh lùng và đôi mi như được quét một lớp nước sơn.
Ngực và vai rộng, có sự oai phong khó có thể địch lại.
Người đàn ông mặc một chiếc áo trong màu xanh, bên ngoài khoác một chiếc áo dài, vừa thanh nhã vừa phóng khoáng.
Vào giây phút người đàn ông kia xuất hiện, đất trời bỗng chốc biến thành phông nền cho ông ấy, tất cả mọi chuyện ở nhân gian cũng chẳng còn quan trọng nữa.
“Nghĩa phụ!”
Tần Ninh thều thào, rồi ngất lịm đi, dường như hơi thở của hắn cũng biến mất.