Tần Ninh kiên nhẫn nói: "Yên Nhi và Tuyết Nhi thử chậm rãi hấp thu một ít tiên khí vào cơ thể, tôi luyện tiên khí, tự rèn luyện bản thân".
"Đây chính là cơ hội cực lớn giúp các ngươi phá vỡ cảnh giới Hư Tiên, chân chính trở thành tiên nhân".
Tần Ninh vừa dứt lớn, một tiếng kêu thảm thiết vang lên bên người, tiếng kêu ấy xuất phát từ bên cạnh bọn họ, bàn tay một cao thủ thất biến đến từ Phong Thiên Tông bị nứt ra, sắc mặt người nọ trắng bệch.
"Sao vậy?"
Tiếng kêu thảm thiết của vị cao thủ cảnh giới thất biến kia khiến mọi người sửng sốt.
Sao lại thế?
Có gì đó đánh lén bọn họ sao?
Tần Ninh thấy cảnh đó, quát: "Bất kể là ai cũng không được hấp thu tiên khí vào người!"
"Yên Nhi và Tuyết Nhi đã tới cảnh giới Hư TIên, khoảng cách trở thành tiên nhân chân chính không xa mấy, nên chỉ thử hấp thu một chút tiên khí vào người để dần thay đổi thể chất bản thân đột phá cực hạn của phàm thể, lột xác thành tiên!"
"Nhưng khi ở dưới cấp bậc thập nhị biến, tuy thân thể, khí huyết, hồn phách đều đã được rèn luyện, nhưng vẫn chưa đạt tới Hư Tiên, chưa trải qua lần lột xác cuối cùng thì không thể hấp thu tiên khí vào người nếu không sẽ bị nổ tan xác!"
Tần Ninh còn chân thành nói: "Cái này tựa như một đứa trẻ, nếu nó được nuôi dưỡng bằng linh tham thì khí huyết có thể bùng nổ mà dẫn tới cái chết".
"Nhưng một vị võ giả khi hấp thu linh tham lại hỗ trợ lực lượng của mình ngày càng mạnh hơn, nhưng phải khống chế lượng đưa vào nữa!"
Tần Ninh nói xong, có không ít người đang định hấp thu tiên khí vào người toát mồ hôi lạnh, không dám làm bậy làm bạ nữa.
Lực lượng là tốt.
Nhưng khi một người có được lực lượng quá đỗi mạnh mẽ mà không thể khống chế được, khi ấy đối với bản thân mà nói, đó không phải là cơ duyên mà là đại nạn.
Ngay lúc này Thạch Cảm Đương được Tần Ninh đỡ dậy, nhìn Tần Ninh, ngơ ngác hỏi: "Sư phụ, vậy sao người hấp thu tiên khí được?"
Hắn ta cảm giác tiên khí đang gây áp lực cho mình từng giọt từng giọt bị sư phụ hút vào trong cơ thể.
Thực lực của sư phụ là cảnh giới lục biến đó.
Cảnh giới thập nhị biến cũng không thể hấp thu những tiên khí đó, nếu cơ thể không thể tự hấp thu mà hút vào trong cơ thể, thì đó không phải là ích lợi mà tai hại.
Chính Tần Ninh nói như vậy nhưng tự mình lại lén hấp thu tiên khí.
Tần Ninh lạnh nhạt nói: "Bởi vì ta khác".
Vãi! Vậy luôn.
Thạch Cảm Đương á khẩu.
"Ở kiếp này, ta vẫn luôn tu luyện một loại tinh thần võ quyết, lực tinh thần lại càng thêm hùng mạnh, cho nên có thể hấp thu một chút tiên khí vào trong cơ thể để tăng tu vi lên".
Mọi người không nói gì nữa.
Đoàn người tiếp tục đi sâu vào trong tiên cung... Từ khi đoàn người Tần Ninh tiến vào tàn tích tiên cung, ngay lúc này, Trung Tam Thiên rộng lớn như vậy bỗng nhiên ở cực bắc có một dải cực quang hướng về phía tận cùng thế giới, do dù có cách xa hàng ngàn hàng vạn lý vẫn có thể nhìn thấy rõ.
Trong nháy mắt, vô số cường giả ở trong các đại thiên đều đã bị quấy nhiễu
Thậm chí, ngay cả các ông lão bà lão mặc kệ sự đời đã lâu cũng bị kinh động.
Trong Tây Hoa Thiên.
Tây Hoa Thiên Cung, học viện Thánh Hoàng, có kha khá cường giả cảnh giới Biến Cảnh lòng như có linh cảm, ngẩng đầu nhìn về phía tận cùng thế giới ở cực Bắc.
"Có chuyện gì thế?"
Một cường giả Biến Cảnh hỏi.
Tây Hoa Thiên, trong thành Thiên Đô của nhà họ Hoa, trong một tửu quán tọa lạc tại một con phố cũ nát gồ ghề, một ông lão đầu tóc bạc phơ đang ngồi híp mắt uống rượu, gương mặt già nua đỏ bừng, vừa nấc lên từng ngụm rượu, cả người lôi thôi nhếch nhác, người qua đường đều chán ghét bịt mũi vội vã chạy đi.
"Hở?"