Phong Thần Châu

Chương 8449: “Con không sao”.




 Thậm chí, có mấy lần Chiêm Ngưng Tuyết đã từng điều động cường giả bát biến, thậm chí là cửu biến thỉnh thoảng xuất hiện ở trong ngoài Bắc Thương Môn, khiến môn chủ trưởng lão trong Bắc Thương Môn bị dọa gần chết, còn tưởng rằng đắc tội nhân vật tuyệt thế gì, Bắc Thương Môn sắp xong đời.  

 

Cho nên hai người còn đến tìm Chiêm Ngưng Tuyết, khiển trách nàng ta dừng lại.  

 

Thế nhưng bây giờ xem ra, mặc dù Chiêm Ngưng Tuyết bị bọn họ khiển trách, nhưng vẫn không yên lòng, điều động cường giả Biến Cảnh bên trong Phong Thiên Tông giả bộ thành đệ tử, trưởng lão của Bắc Thương Môn để âm thầm bảo vệ bọn họ!

Ngụy Hiên cười khổ nói: "Tuyết Nhi có lòng, ngược lại là ta và Ngọc Tinh không biết điều...", Kỳ Ha vội vàng khom người nói: "Ngụy trưởng lão nói quá lời, hai vị muốn sống một cuộc sống yên bình, đại nhân nhà ta cũng hiểu được".  

 

Cho dù Ngụy Hiên và Lý Ngọc Tinh từ chối ý tốt của Chiêm Ngưng Tuyết, răn dạy nàng ta, đây cũng không phải là vấn đề của hai người, mà là vấn đề của Chiêm Ngưng Tuyết.  

 

Lời này là chính đại nhân nhà mình nói.  

 

Kỳ Ha còn nhớ rõ năm đó mình tiếp nhận nhiệm vụ này, chỉ cho rằng Ngụy Hiên và Lý Ngọc Tinh là nhân vật lớn gì đó.  

 

Về sau dần dần phát hiện căn bản không phải, cũng chỉ là đại nhân nhà mình cực kì kính trọng hai người này thôi.  

 

Sự kính trọng kia là khắc ấn vào trong thực chất.  

 

"Nơi đây cũng không an toàn, Ngụy trưởng lão, chúng ta vẫn nên đi về trước thôi".  

 

"Ừm".  

 

Ngụy Hiên gật đầu.  

 

"Trở về?  

 

Chạy đi đâu được?"  

 

Chỉ là mười mấy người vừa mới chuẩn bị xuất phát, một tiếng hừ lạnh đột nhiên vang lên.  

 

Băng tuyết xung quanh trong nháy mắt đột ngột mọc lên từ mặt đất, dựng nên lên từng mặt tường băng, bao vây lấy đám người xung quanh.  

 

Kỳ Ha thấy cảnh này, sắc mặt lạnh lẽo.  

 

"Các hạ là người nào?"  

 

Kỳ Ha cất cao giọng nói: "Tại hạ là đệ tử Kỳ Ha của Phong Thiên Tông, ngươi không động vào Ngụy Hiên được!"  

 

"Hừ!"  

 

Chỉ là khi Kỳ Ha vừa dứt lời, một tiếng hừ lạnh đã vang lên, tường băng bốn phía lập tức nghiền ép về phía đám người.  

 

Sắc mặt Kỳ Ha lạnh lẽo, hai tay nắm lại, từng trận văn ngưng tụ, hóa thành bốn cái chữ phá cao trăm trượng, đánh về phía xung quanh.  

Ầm... Tiếng nổ tung ngột ngạt vang lên.  


 

Kỳ Ha lạnh lùng nói: "Ngươi là người nào?  

 

Ngay cả Phong Thiên Tông ta...", thế nhưng Kỳ Ha lời còn chưa nói hết, người đàn ông áo trắng kia đã vươn tay ra, trực tiếp chụp xuống từ khoảng cách xa.