"Đạo Vô Hữu sư phụ chết...", "Tiên Thái Nhất sư phụ chết...", "Chắc chắn là có liên quan đến các ngươi, bây giờ kiếm ở trong tay, không giết các ngươi, trong lòng ta không có cách nào xả được cơn giận này".
"Thật sao?"
Ô Thông Thiên nắm trường thương, cười ha ha nói: "Diệp Chi Vấn nói Ô Thông Thiên ta có tướng thánh nhân, ta cảm thấy hắn ta nói rất đúng, cho nên hôm nay, ta sẽ thử xem Tần Ninh do ba vị Đại Đế chuyển thế rốt cuộc có tài năng thông thiên gì, ha ha ha ha...", trong tiếng cười to, cơ thể của hai người lập tức va chạm.
Ầm... Trong chốc lát, mũi kiếm và mũi thương đối lập, hư không khẽ run lên, hai người bay lên trên không cao hàng vạn trượng, trời đất thời không trong nháy mắt nổ tung, truyền ra ngàn dặm vạn dặm.
Giờ phút này, Vô Tương Thiên hoàn toàn biến sắc.
"Ô Linh Thần Nguyên thương!"
Ô Thông Thiên hét lên một câu, sát khí trong cơ thể mạnh mẽ bộc phát, khí tức kinh khủng gào thét lao ra như dời sông lấp biển.
Ở dưới sát khí kinh khủng này, thực lực Thành Tiên Biến thập nhất biến đã được thể hiện ra hoàn toàn.
Mặc dù Ma tộc đến từ ngoài thế giới, thế nhưng hệ thống tu hành vẫn giống như bên trong thế giới, đây là điều mà Tần Ninh cũng không nghĩ tới.
Trong cơ thể Ô Thông Thiên, ngoài nguyên lực cuồn cuộn bộc phát ra còn có một loại lực lượng cực kì đặc biệt, vô cùng bá đạo.
Tụ Thiên Biến lục biến.
Thành Tiên Biến thập nhất biến.
Chênh lệch cực lớn, thật sự là khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
"Thương Định Thiên!"
Ô Thông Thiên trực tiếp đâm ra một thương, trong nháy mắt đã phân tán thành ngàn vạn ánh thương, lao thẳng về phía Tần Ninh.
Hắn mỉm cười, sát khí trong cơ thể lan ra cuồn cuộn, tiện tay vung kiếm theo suy nghĩ.
Ý cảnh Kiếm Thế được khởi động trong nháy mắt, trực tiếp đánh ra.
Giờ phút này, Thể thư hóa thành từng trang sách vờn quanh thân thể Tần Ninh, mỗi khi Tần Ninh đâm ra một kiếm, Thể thư kia lại lóe ra ánh sáng, ngưng tụ sấm sét kinh khủng gào thét mà ra, phối hợp với đòn tấn công của Tần Ninh.
"Thương Lược Địa!"
Ô Thông Thiên lại quát khẽ một tiếng vang tận mây xanh, trời đất thời không bởi vì một thương mà biến hóa.
Trong lúc đó, phía trên bầu trời, một thương trực tiếp rơi xuống vị trí của Tần Ninh.
Thấy cảnh này, Tần Ninh không trốn không né, trong tay cầm kiếm Thiên Mệnh, liên tục chém ra hàng ngàn hàng vạn kiếm, hóa thành một con rồng.
Đến khi kiếm khí kia lao vùn vụt ra, Thể thư kia trong nháy mắt đã hòa thành từng trang sách vây quanh con rồng kiếm khí, gào thét lao ra.
Rầm rầm rầm... Tiếng va chạm kịch liệt vang vọng, hư không bốn phía không ngừng chấn động, sức mạnh trời đất không ngừng lan tràn.
Ai cũng không có cách nào tưởng tượng cảnh giới lục biến lại có thể đánh được với cảnh giới thập nhất biến như thế.
Kiếm khí kinh khủng và thương khí ngưng tụ va chạm, chỉ nghe Ô Thông Thiên rên lên một tiếng, cả người lùi về sau hơn mười dặm.
Tần Ninh lại không hề dừng tay, trực tiếp sải bước ra đuổi kịp Ô Thông Thiên.
"Đừng có khinh thường Ô Linh tộc ta!"
Ô Thông Thiên giận dữ rống lên, hai tay đột nhiên vỗ, quát: "Sức mạnh Ô Linh Thần gia tăng thân thể ta".
Ầm… Chỉ trong phút chốc, xung quanh cơ thể của Ô Thông Thiên, không gian thời không vô tận như bị xé rách cực kỳ kinh khủng, phía sau xuất hiện một pho tượng vạn trượng, hai mắt nhắm chặt, giống như một cái chuông khổng lồ chói lóa mang theo sức mạnh cuồn cuộn vô tận và uy lực cái thế lan tràn ra.