Một vầng hào quang màu vàng lóe lên giữa đất trời.
Hư không bị rách ra, chỉ thấy một tăng nhân toàn thân được bao phủ trong ánh sáng màu vàng, mặc áo cà sa cũ kỹ bước ra.
Đầu ông ta trọc lốc, sáng bóng, thân hình trông gầy còm nhưng từ trên xuống dưới lại toát lên khí thế vừa bí ẩn vừa mạnh mẽ.
"Chủ trì Tương Viễn!"
Tần Ninh cười tủm tỉm nhìn về phía người mới đến, mở miệng hỏi: "Nghe nói năm xưa Thương Vấn Đạo đến Vô Tương Thiên đòi lời giải thích của Vô Tương Phật Tự, ngươi là người đã xuất thủ ngăn cản hắn ta?"
"Oai phong thật đấy!"
Chủ trì Tương Viễn nghe thấy câu này thì chắp tay trước ngực, thở dài: "Bần tăng có oai phong đi nữa thì cũng đâu bằng được sự oai phong của thí chủ Tần Ninh hôm nay chứ?"
"Thí chủ Tần Ninh, ngươi đã tiêu diệt quá nhiều người của nhà họ Lâm trong Vô Tương Thiên, sát nghiệp quá nặng, nên dừng tay thì hơn".
"Ta không dừng đấy, ngươi làm gì được ta?"
Chủ trì Tương Viễn nhìn thẳng vào mắt Tần Ninh, hờ hững nói: "Nếu như ngươi không dừng tay thì hôm nay e rằng ngươi phải chết tại đây đấy".
"Ta sẽ siêu độ cho ngươi!"
"Siêu độ cái đầu ngươi ấy!"
Một tiếng quát vang lên khắp nơi, bóng dáng Thần Tinh Dịch xông lên ngay lập tức.
"Con lừa trọc già khú đế này, lão tử làm thịt ngươi!"