Phong Thần Châu

Chương 8311: "Cái đồ hư hỏng...",




 Tiên Phong Cốt! Môn chủ Thái Nhất Môn! Giờ phút này, Tần Ninh đứng dậy, dang hai tay ra, hai bóng người ôm nhau thật chặt.  

 

Năm xưa, ba người Đạo Trung Thiên, Tiên Phong Cốt, Lâm Thần thường xuyên cùng nhau rèn luyện, cùng nhau thăng cấp, đó là quãng thời gian đến nay Tần Ninh vẫn không thể quên được.  

 

Hai vị sư tôn.  

 

Hai vị sư huynh.  

 

Mỗi ngày so tài tu hành, thật khiến người ta muốn chìm đắm biết bao.  

 

Giờ phút này, Tần Ninh ép buộc bản thân quên đi cái chết của hai vị sư tôn. Trong lòng hắn không ngừng trốn tránh, sao hai vị sư huynh trước mắt có thể ra tay với hai sư tôn được chứ! Bữa tiệc rượu này càng trở nên náo nhiệt hơn kể từ khi Tiên Phong Cốt có mặt.  

 

Ba sư huynh đệ uống liên tục mấy ngày mấy đêm.  

 

Mấy tên đồ đệ cũng ăn mấy ngày mấy đêm không ngừng nghỉ.  

 

Cho đến cuối cùng, tiệc tan, không ai nhớ rốt cuộc ai là người say trước.  

 

Trong một gian phòng ngủ ở thiên điện của Thượng Môn Điện.  

 

Cửa sổ trên tường mở ra, phía sau chính là sơn cốc được bao phủ trong sương mù thánh khiết, môi trường dễ chịu, nhiệt độ ấm áp.  

 

Lúc này, Thời Thanh Trúc cầm một bình rượu nhỏ tựa vào cửa sổ, thỉnh thoảng nhấp hai ngụm rượu.  

 

Trong căn phòng.  

 

Ba người Tần Ninh, Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên nằm trên chiếc giường lớn. Cả ba đều đã uống say, ngủ say như chết.  

 

Thời Thanh Trúc nhìn thoáng qua ba người họ, khóe miệng khẽ nhoẻn lên cười nói: "Bàn về uống rượu, các ngươi mà so với ta thì chỉ là tép riu..."   

 

"Ai nói thế?"  

 

Nhưng ngay sau đó, đột nhiên có một giọng nói vang lên sau lưng nàng.  

 

Một đôi tay nhẹ nhàng vòng qua ôm vòng eo mảnh mai của nàng, người đó tựa đầu lên vài nàng, cười nói: "Ta có say đâu!"  

 

Tần Ninh đột nhiên xuất hiện ở đằng sau làm Thời Thanh Trúc giật cả mình, nàng lập tức bực mình chất vấn: "Chàng không say ư?"  

 

"Nàng tưởng nàng thích uống rượu thì tửu lượng của nàng cao nhất chắc?"  

 

Tần Ninh nhẹ nhàng lần mò hai tay vào áo của Thời Thanh Trúc, trong thoáng chốc, gương mặt kiều diễm của Thời Thanh Trúc ửng hồng.  

 

"Cái đồ hư hỏng...", Tần Ninh khẽ mỉm cười, nói: "Cảnh vật ngoài cửa sổ làm say lòng người, cảnh vật trong cửa sổ cũng phải khiến người ta say mê mới phải chứ".  

 

Vừa nói xong, Tần Ninh đè Thời Thanh Trúc lên tường... Sau cuộc mây mưa dữ dội, hai người trở về thực tại, Tần Ninh nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi vẫn còn đang ngủ say, vô thức dựa sát vào họ... Mấy ngày trôi qua, bầu không khí trong Thượng Môn Điện rất yên tĩnh.  

Cho đến ba ngày sau, Tần Ninh mặc quần áo vào, ra ngoài thiên điện.  

 

"Mấy người còn lại đâu?"  

 

Tần Ninh thuận miệng hỏi.