Phong Thần Châu

Chương 8306: Vậy nên rốt cuộc đó là ai?




 "Không còn sư tôn nữa, ta muốn đi viếng thăm người trước".  

 

Nghe hắn nói vậy, nét mặt của Đạo Trung Nghiệp cũng hơi ảm đạm, ông ta lập tức nói: "Xưa kia lúc nào phụ thân cũng nhớ nhung Thần ca, lý nên như vậy".  

 

Nói rồi Đạo Trung Nghiệp đưa Tần Ninh đi thẳng vào trong Thượng Môn Đạo.  

 

Thượng Môn Đạo khổng lồ này là bá chủ chân chính của Tây Vực, một trong những thế lực hàng đầu của Thương Vân Thiên, bên trong đâu đâu cũng có trận pháp, người đến người đi. Khi thấy Đạo Trung Nghiệp, ai nấy đều đồng loạt cúi người hành lễ rồi đứng nghiêm ở hai bên đường, vẻ mặt vừa kính trọng vừa nghiêm nghị.  

 

Mà thấy Đạo Trung Nghiệp kéo tay một thanh niên một cách thân mật như vậy, không ít đệ tử, chấp sự và trưởng lão cũng bàn luận sôi nổi, không rõ vì sao ông ta lại làm vậy.  

 

Trên đường tiến sâu hơn vào Thượng Môn Đạo, đám người Dương Thanh Vân cũng rúng động trước khí thế uy vũ của Thượng Môn Đạo khổng lồ này.  

 

Quá mạnh mẽ.  

 

Vật liệu gỗ, đá được dùng để xây một số công trình kiến trúc trong đó đều có thể được dùng để chế tạo thiên nguyên khí.  

 

Đây chính là Thượng Môn Đạo.  

 

Trong mọi người, chỉ có Thần Tinh Dịch là trông còn bình tĩnh.  

 

Cứ đi như thế, cho đến cuối cùng, đoàn người dừng lại sau khi đi vào một sơn cốc.  

 

Đạo Trung Nghiệp nhìn lối ra vào của sơn cốc.  

 

Bên trái có một tấm bia đá khắc ba chữ to.  

 

Tế Đạo Cốc! Đạo Trung Nghiệp nhìn về phía Tần Ninh, nói với vẻ buồn bã: "Tế Đạo Cốc là nơi mà Thượng Môn Đạo chúng ta đặt thi cốt của tổ tiên, Thần ca ngươi cũng biết rồi đấy...", Tần Ninh khẽ gật đầu. Vào lúc này, hắn vén áo sam lên rồi quỳ hai gối xuống đất, cung kính dập đầu.  

 

 

Ở đằng sau, đám người Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc cùng với Dương Thanh Vân và Ôn Hiến Chi thấy cảnh tượng này cũng đồng loạt quỳ xuống dập đầu.  

 

Sau khi dập đầu ba lần, vái chín lần, Tần Ninh đứng dậy, bước lên một bước rồi dập đầu ba lần, vái chín lần một lần nữa.  

 

Đạo Trung Nghiệp đứng ở bên cạnh thấy vậy thì sắc mặt trở nên phức tạp.  

 

Nhưng Tần Ninh vẫn làm như vậy, cứ bước một bước rồi dập đầu ba lần, vái chín lần, bước một bước là dập đầu ba lần, vái chín lần, cứ thế cho đến khi đi tới trước một tòa đại điện trong Tế Đạo Cốc.  

 

Vào trong đại điện, hắn thấy bài vị của Đạo Vô Hữu trong vô số bài vị của Thượng Môn Đạo ấy.  

 

Giờ phút này, hai mắt Tần Ninh đỏ hoe, hắn vừa dập đầu vừa sụt sùi, trầm giọng nói: "Đệ tử Lâm Thần, nay là Tần Ninh, đã trở lại!"  

 

"Vô Hữu sư tôn!"  

 

"Đệ tử xin lỗi người, đệ tử đã không thể tiễn người đến đoạn đường cuối cùng".  

 

"Đệ tử xin thề tại đây rằng nhất định sẽ tiêu diệt kẻ đã giết người không chừa một mống, xách đầu bọn chúng đến trước bia mộ của người để bồi tội cho người".  

 

Tần Ninh quỳ sụp xuống đất, đôi mắt đỏ bừng, người run bần bật.  

 

Các phu nhân và đệ tử của hắn đang đứng ở đằng sau cũng vô cùng buồn bã.  

chapter content