"Đệ tử xác định!"
Sở Tiếu không còn dáng vẻ khúm núm ba ngày trước đó nữa, lúc này trong mắt toàn là hận ý, khẽ nói: "Thanh niên kia tên là Hiến Chi, là cấp bậc Tinh Thần Biến nhị biến, gọi thanh niên cầm đầu là sư phụ".
"Ba người khác không ra tay, thế nhưng có một cặp là huynh muội, mang đến cho người ta cảm giác mạnh nhất".
Nghe nói như thế, Đạo Minh Tu nhíu mày lại.
"Giúp đỡ nhà họ Dương sao?"
Đạo Minh Tu khẽ nói: "Tộc trưởng đời trước của nhà họ Dương - Dương Đỉnh Vân chỉ là cảnh giới tứ biến thôi, thuộc hạ của ông ta cũng chỉ là cấp bậc tứ biến ngũ biến, có thể mạnh bao nhiêu chứ?"
"Nhà họ Dương thật sự cho rằng Thượng Môn Đạo không ra mặt, chỉ là một mình Đạo Minh Tu ta tìm bọn họ tính sổ, là lại dám can đảm đối đầu với ta sao?"
"Phụ thân".
Ở bên cạnh Đạo Minh Tu, một thanh niên sắc mặt trắng bệch, cả người hơi cong lại, vẻ mặt căm hận nói: "Phụ thân, lần này nhất định phải giết Dương Thiên Sơn, Dương Doanh Doanh và Dương Uyển Uyển kia cũng nhất định không thể bỏ qua, con muốn sống!"
Đạo Minh Tu nhìn con mình, cười nói: "Vân Sinh, yên tâm đi, vất vả lắm ta mới tìm được đại sư trong Thượng Môn Đạo chúng ta nối liền bảo bối lại cho con, cha sẽ giữ tỷ muội hai người này lại cho con, nhưng con phải đồng ý với cha, nhất định phải chờ khỏi hẳn mới có thể động vào bọn họ!"
"Vâng!"
Trong mắt Đạo Vân Sinh lóe lên ánh sáng dâm tà một cái rồi biến mất, chỉ là nhà họ Dương thôi mà cũng dám khiến hắn ta bị thương, muốn chết! Lúc này, từng bóng người đang tiến về phía thành Cửu Dương, đợi đến khi chỉ cách thành Cửu Dương gần mười dặm, sắc mặt Đạo Minh Tu lạnh lẽo hẳn xuống, khẽ nói: "Võ giả nhà họ Dương, một tên cũng không được để sót".
"Vâng".
Ngay lập tức, từng bóng người lần lượt vọt thẳng ra.
Từng vị cao thủ cảnh giới Vô Ngã thi nhau đáp xuống trên bầu trời thành Cửu Dương.
Mà lúc này, khi từng bóng người kia xuất hiện, Đạo Minh Tu dẫn theo Đạo Vân Sinh cùng với hơn mười vị cường giả Biến Cảnh bên cạnh, thi nhau đạp không tới.
"Dương Thiên Nghi, ra đây nhận lấy cái chết đi".
Một tiếng quát vang lên, khí tức kinh khủng lan tràn ra.
Giờ phút này, võ giả bên trong toàn bộ thành Cửu Dương đều cảm giác được lực áp bách kinh khủng, khiến trong lòng bọn họ vô cùng sợ hãi, hô hấp khó khăn.
Cường giả Biến Cảnh! Hơn nữa tuyệt đối không phải cường giả cảnh giới nhất biến, nhị biến, tam biến.
Giờ phút này, bên trong thành, từng bóng người bay lên không, hơn mười vị cao thủ cảnh giới Vô Ngã dẫn theo trên trăm vị võ giả cảnh giới Vong Ngã, cảnh giới Chân Ngã lập trận sẵn sàng đón quân địch.
Mà trong đám người, một bóng người bay lên trên không.
"Ta ỷ thế hiếp người?"
Đạo Minh Tu cười nhạo nói: "Tộc trưởng nhà họ Dương các ngươi làm con ta bị thương như thế, nếu Đạo Minh Tu ta không nói câu nào mà nuốt cơn tức này xuống thì mới gọi là mất mặt xấu hổ".