"Thực không dám giấu giếm, ta vốn bị người khác hãm hại, tiến vào bên trong A Tị Địa Ngục, đến bây giờ mới ra ngoài, kết quả lại trùng hợp xuất hiện ở nơi này".
Tần Ninh vô cùng nghiêm túc nói: "Dám hỏi cô nương, đây là nơi nào?"
"Bớt ở đây càn quấy đi".
Cô gái trực tiếp đặt trường kiếm lên trên cổ Tần Ninh, quát lên lần nữa: "Rốt cuộc ngươi là ai?
Có phải là người nhà họ Cố không?
Hay là người nhà họ Hồ?"
Nhà họ Cố?
Nhà họ Hồ?
Đương nhiên là Tần Ninh không biết.
"Không nói đúng không?"
Cô gái hừ một tiếng nói: "Vậy thì chết đi!"
Vừa dứt lời, cô gái đã rung trường kiếm lên muốn đâm thủng cổ Tần Ninh.
Chẳng qua là khi thân kiếm rạch qua cổ của Tần Ninh thì đột nhiên vang lên một tiếng chói tai, trường kiếm kia căn bản không thể phá vỡ phòng ngự của Tần Ninh.
"Hả?"
Cô gái liền thay đổi sắc mặt.
Người này không đơn giản.
Tần Ninh cười nói: "Ngươi còn chưa tới Khí Huyết Biến đúng không?
Làm sao có thể giết được võ giả Biến Cảnh như ta chứ?"
Biến Cảnh! Nghe thấy vậy, mười mấy vị hộ vệ võ giả còn lại cũng thi nhau thay đổi sắc mặt, ai nấy đều lui về phía sau.
Thanh niên trông mới hai mươi tuổi này lại có thực lực Biến Cảnh!
"Ngươi không phải người nhà họ Cố, nhà họ Hồ?"
Cô gái nói.
"Không phải".
Dường như cảm thấy được thực lực Tần Ninh cũng không phải là thứ mà bọn họ có thể đối phó, sắc mặt cô gái hơi hoãn hòa một chút tới, tiếp đó nói: "Vậy vì sao ngươi lại vô cớ nhìn lén... nhìn lén người khác...", "Ta đã nói chỉ là trùng hợp thôi mà".
Tần Ninh nghiêm túc nói: "Ta trùng hợp xuất hiện ở nơi này, vừa rồi ngươi nhô lên khỏi mặt nước chắc hẳn đã nhìn ra ta đến đây cũng không có mục đích gì hết, nếu không... ngươi đã là một thi thể rồi!"
Cô gái nhìn Tần Ninh, sắc mặt có mấy phần kiêng kỵ.
"Xin lỗi, là ta hiểu nhầm ngươi!"
Lúc này cô gái thành khẩn mở miệng nói: "Tiểu nữ tên là Ngọc Ngâm Tuyết, đến từ nhà họ Ngọc ở tây nam vực!"
Nhà họ Ngọc?