Chẳng biết tại sao, trong lòng đột nhiên dâng lên một lực áp bách kinh khủng, để cho bọn họ cảm giác cả người như đang bị khí tức này chèn ép, không có cách nào hô hấp.
"Quỷ tiên".
Sắc mặt mấy người Đạo Vô Hữu, Tiên Thái Nhất, Bình Đầu lão quái, Phù Linh tiên tử cũng nghiêm túc hẳn lên.
Giống như ở Trung Tam Thiên có tin đồn rằng chỉ có người bước vào cảnh giới bán bộ Tiên Nhân, mạnh hơn Biến Cảnh đỉnh phong, chạm tới tiên đạo mới là vô địch.
Mà ở trong A Tị Địa Ngục này, phía trên quỷ hoàng chính là quỷ tiên.
Giờ phút này Tần Ninh đứng ở trên Thể Thư, thấy bốn bóng người kia chậm rãi đi đến cũng nhướng mày một cái.
Cách đó không xa, hai bóng người đứng chung một chỗ.
Ô Viên nhìn về phía Tần Ninh, sắc mặt cũng có chút kiêng kỵ.
Mà ở bên cạnh Ô Viên, Tần Ninh cảm nhận được một ít khí tức quen thuộc.
"Diệp Chi Vấn".
Cho dù là ở đại lục Vạn Thiên hay là ở Hạ Tam Thiên, Tần Ninh đụng phải Diệp Chi Vấn không chỉ một lần.
Chẳng qua là Tần Ninh cũng vô cùng hiếu kỳ về người này.
Trên thực tế, nếu như là Tần Ninh muốn giết ai đó thì chắc chắn sẽ không thể chờ đợi đối thủ trưởng thành rồi mới giết được.
Thật ra thì Diệp Chi Vấn cũng có cơ hội giết mình ở đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên, nhưng mỗi lần ra tay đều có tình huống như thế này.
Điều này mang đến cho Tần Ninh cảm giác hắn ta muốn giết mình, lại không muốn giết mình vậy.
"Lại gặp nhau rồi, Tần Ninh công tử".
Diệp Chi Vấn bị Tần Ninh trông thấy cũng không sợ hãi, cười nói: "Xem ra ngươi và ta sẽ luôn chạm mặt...", "Cho đến khi ta trở lại Thương Mang Vân Giới sao?"
Tần Ninh cũng cười nói: "Ô Viên, ngươi đừng bị Diệp Chi Vấn lừa, người này muốn giết ta nhiều lần, nhưng lần nào cũng không phải thời cơ tốt".
"Ta cảm thấy hắn ta có thể là người của ta, cố ý lấy thân phận hợp tác với Ma tộc các ngươi để tiếp xúc với các ngươi, sau đó đưa các ngươi cho ta".
Ô Viên nghe nói như vậy thì hừ lạnh một tiếng: "Tần Ninh, hôm nay sẽ là ngày giỗ của ngươi".
"Ồ?
Vậy sao?"
Tần Ninh nói: "Vừa rồi Ô Viên hoàng tử vẫn còn ăn nói hùng hồn lắm mà, làm sao đột nhiên lại sợ hãi rồi?
Là ngày giỗ của ta thì tại sao ngươi lại không ra tay vậy?"