Con trai của Đạo Vô Hữu, Đạo Trung Thiên cũng được xem là thiên kiêu có tiếng tăm hiển hách ở Thương Vân Thiên, có ông ta kế thừa chức vị của Đạo Vô Hữu, vậy thì sao ông ấy lại chết được chứ?
Nghe thấy vậy, Đạo Vô Hữu cười xấu hổ.
Tiên Thái Nhất tiếp lời: “Vậy để ta nói cho”.
“Vô Hữu sư phụ của con cũng phát hiện ra Thượng Môn Đạo và Ma tộc có quan hệ mật thiết với nhau, điều tra kĩ càng mới phát hiện thì ra Đạo Trung Thiên cùng một giuộc với Ma tộc, kết quả là lão già này bắt tay với vài vị Thái thượng trưởng lão của Thượng Môn Đạo muốn trục xuất Đạo Trung Thiên, nhưng dù sao đó cũng là con của mình, ông ấy không nỡ giết, chỉ định nhốt Đạo Trung Thiên lại thôi”.
“Ai mà ngờ được mấy tên Thái thượng trưởng lão kia đã sớm cấu kết với Đạo Trung Thiên, kết quả là… lão già này cũng bị giết”.
“Coi như hai người bọn ta xui xẻo vậy, nhưng trong cái rủi có cái may, ít nhất là bọn ta biến thành quỷ linh, tiến vào A Tị Địa Ngục, dần dần trở thành quỷ tướng, quỷ vương, rồi là quỷ hoàng, bọn ta lại gặp nhau, cùng nhau sinh sống ở đây…”, Tiên Thái Nhất cười to: “Thật ra cũng chẳng có gì là không tốt cả”.
“Đúng, đúng vậy!”
Nhân tiện đó, Đạo Vô Hữu cũng nói: “Ở đây cũng rất thoải mái”.