Lý Nhàn Ngư tiếp tục nói: "Hứa Huyền Trần chuyển thế trở thành Tần Ninh hiện tại, đang ở ngay trong Vô Tương Thiên, bây giờ sư tôn đang cần Khúc Phỉ Yên trợ giúp nên tới nơi này bảo bọn ta tìm Khúc Phỉ Yên".
"Có chứng cứ gì không?"
Chứng cứ?
Thời Thanh Trúc do dự một lúc rồi lấy một bức thư ra, đáp: "Đây là bức thư Tần Ninh giao cho bọn ta, Khúc Phỉ Yên xem tự khắc biết thôi".
Hứa Huyền Diệp do dự nhận lấy thư.
Chỉ là, sau khi đọc nội dung trong bức thư xong, sắc mặt Hứa Huyền Diệp lại trở nên kỳ lạ.
"Sao vậy?"
"Các ngươi tự xem đi".
Lúc này, Hứa Huyền Diệp mở bức thư ra, chỉ thấy bên trên trống không, chẳng có lấy một chữ nào.
Không có chữ?
Sao có thể?
Nhưng vào lúc này, gương mặt xinh đẹp của Thời Thanh Trúc lại trở nên hoảng hốt, nàng lập tức la lên: "Chàng ấy lừa gạt chúng ta!"
Trong lúc nhất thời, Lý Nhàn Ngư, Trần Nhất Mặc và Thần Tinh Dịch đột nhiên tỉnh ngộ.
Nói gì mà quân cứu viện, mời Khúc Phỉ Yên xuất thủ chứ, đều là Tần Ninh lừa gạt bọn hắn cả.
Thôi xong! Giờ thì đâu có chứng cứ gì trong tay, bọn họ càng không thể gặp mặt Khúc Phỉ Yên được.
Hứa Huyền Diệp nhìn bức thư trống không rồi lại nhìn sang mấy người, hỏi: "Khúc đại sư bận rộn cả ngày, các ngươi không gặp con bé được đâu, nếu có thể thì các ngươi đến Hứa phủ đợi mấy ngày nhé, thế nào?"
Thời Thanh Trúc suy tư trong chốc lát rồi gật đầu.
Nàng biết, cho dù bây giờ trở lại Vô Tương Thiên thì chắc chắn tất cả mọi chuyện cũng đã xong xuôi cả rồi.
Chuyến đi này dài hơn hai mươi ngày, Tần Ninh muốn làm gì thì chắc chắn hắn đã làm xong hết rồi.
Hứa Huyền Diệp bật cười, phẩy tay một cái, một con chim đại bàng màu xanh lớn trăm trượng lập tức vỗ cánh bay từ sâu trong dãy núi từ từ rơi xuống.
"Đi thôi".
Hứa Huyền Diệp khẽ mỉm cười.
Mấy người đi lên chim đại bàng xanh rồi đồng loạt ngồi xuống, ai nấy đều chẳng nói chẳng rằng.
Tần Ninh đã lừa họ.
Thế bây giờ Tần Ninh thế nào rồi?
Đáng lý ra sư tôn không hề nao núng với năng lực của người.
Tuy nhiên, Lâm Uyên lại nằm trong tay bọn chúng! Hứa Huyền Diệp vốn cảm thấy cho dù mấy người này là bọn lừa đảo thì cũng không có khả năng bịa ra lời lừa đảo ngu xuẩn như vậy, chỉ thấy tò mò nên mới mang mấy người từ Xích Hỏa Thiên Sơn trở về nhà họ Hứa.
Nhưng dọc đường đi, mấy người này đều tỏ ra nặng nề, cũng không hé răng lấy một lời, điều này làm hắn cảm thấy thật bất ngờ.