Tần Ninh lại cười nói: "Ta biết tính cách của Yên Nhi và Tuyết Nhi, các nàng là trận sư, khí sư, nếu ta trực tiếp đến đó, chỉ sợ còn không có cơ hội thấy các nàng".
"Hơn nữa cho dù bọn họ có cầm thư của ta đi, chắc chắn là sẽ không đưa được".
"Mỗi một đời của ta đều có quan hệ rất đặc biệt với đệ tử".
"Ta không có ý định để các nàng đến đây giúp ta".
Thánh Thiên Kim Bằng liền nói ngay: "Vậy ngươi còn bảo bọn họ đi làm gì?"
Cho dù Tần Ninh tự mình đến cũng chưa chắc đã dễ dàng được hai người công nhận, càng đừng nói đến để mấy đệ tử đi.
"Một trận chiến này, cho dù bọn họ có ở đây cũng giúp không được ta".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Hơn nữa nếu như Vô Tương Phật Tự lập ra thiên la địa võng chờ ta, ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc là cái gì".
"Nếu ta không vào cái bẫy này, Vô Tương Phật Tự sẽ giết phụ thân ta, chỉ khi ta vào thì mới có thể giải cứu phụ thân ta được".
Thánh Thiên Kim Bằng nghe thấy vậy thì lập tức hiểu ra.
"Ngươi cũng không cần đi cùng ta đâu".
Tần Ninh tiếp tục nói: "Trong lòng ta biết rõ, ngươi ở cùng với ta cũng chỉ gây phiền phức cho ta thôi".
"Hả?"
Thánh Thiên Kim Bằng tỏ ra không thể tin được.
Nó có thực lực tam biến, không hề yếu mà!
"Ngươi cứ tọa trấn ở trong Linh Vân Các đi, đợi ngày nào đó bọn họ trở về thì nói cho bọn họ biết ta đã tiến vào Vô Tương Phật Tự là được rồi".
"Ta hiểu".
Thánh Thiên Kim Bằng cũng không kiên quyết yêu cầu đi theo.
Trên thực tế, Tần Ninh nói cũng không sai, đối mặt với tam biến, nó còn có chút tác dụng, thế nhưng nếu có cảnh giới tứ biến, ngũ biến, nó có đi cũng vô dụng.
"Nếu như làm xong chuyện ở đây, ngươi hãy trở về Tây Hoa Thiên đi, có ngươi ở đó, chuyện về Ma tộc cũng dễ giải quyết hơn".
"Ừm".
Thánh Thiên Kim Bằng không tiếp tục đi theo Tần Ninh nữa mà trở về bên trong Linh Vân Các.
Giờ phút này, một thanh niên mặc quần áo trắng chắp tay đứng ở trên đầu hung thú có chín đầu, đón mặt trời mới mọc, lao vùn vụt qua vùng đất vô tận này, bay về phía Vô Tương Phật Tự.
Nếu như chỉ có mỗi việc tiêu diệt Vô Tương Phật Tự, Tần Ninh sẽ không đẩy mấy người Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo ra.
Nhưng lần này không chỉ là diệt môn, mà còn phải cứu phụ thân ra.
Cho nên, hắn nhất định phải đi vào cái bẫy của Vô Tương Phật Tự! Về phần là bẫy gì.
Vậy thì cứ chờ xem đi! Trong vùng đất Vô Tương Thiên mênh mông vô ngần, khắp nơi đều là núi cao trùng điệp, rừng xanh thăm thẳm, sông lớn biển lớn.
Mà lúc này, bên ngoài một khu rừng cổ xưa hoang vu, ở mười dặm phía trước một ngọn núi cao có một cái cổng chào đứng sừng sững.
Phía trên cổng chào là bốn chữ Phạn gia lớn tỏa sáng rực rỡ, phía trên mọc đầy rêu xanh giống như đã trải qua vô số năm tháng.
Vô Tương Phật Tự! Nơi này là vị trí cổng vào của Vô Tương Phật Tự, phía dưới cổng chào, mấy tiểu hòa thượng đang cầm chổi quét dọn bậc thang.
Một thanh niên mặc đồ trắng đi từ chân núi đến nơi này, nhìn thấy bảng hiệu kia thì thở ra một hơi.