“Còn những lời mà ngươi vừa nói, giết không hết sao… Ta cảm thấy rằng ta có thể giết sạch bọn chúng”.
Ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía Hoa Đăng Vân, sau đó hắn lại nói: “Trên con đường mà ta đã đi qua, những điều mà ta đã thấy và đã biết được cho thấy rằng Ma tộc sẽ không từ bỏ ý định, đợi đến lúc bọn chúng ngóc đầu lên lại chính là thời khắc tai nạn ập xuống Trung Tam Thiên”.
“Đã tới giờ phút này rồi thì ta cũng chẳng mong chờ nhà họ Hoa các ngươi có thể chống lại Ma tộc, chỉ có điều ở trong Trung Tam Thiên không chỉ có nhà họ Hoa mà còn có Tây Hoa Thiên Cung, còn có học viện Thánh Hoàng”.
“Thánh Viễn Sơn, hôm nay, có ngươi ở đây, ta nói rõ cho ngươi biết rằng”.
Giọng Tần Ninh đầy hờ hững: “Từ hôm nay trở đi, học viện Thánh Hoàng phải bắt dầu điều tra chính mình, nếu có kẻ nào hợp tác với Ma tộc, cho dù là ai thì cũng giết không tha”.
“Nếu như để ta biết được có người hợp tác với Ma tộc mà học viện Thánh Hoàng của các ngươi mặc kệ không đoái hoài tới, vậy thì kết cục của học viện Thánh Hoàng sẽ giống như nhà họ Hoa”.
Hắn quay qua nhìn Hoa Đăng Vân, Hoa Đỉnh Thiên và Hoa Nguyệt Ngâm, lạnh lẽo nói: “Hôm nay, ta sẽ giết gà dọa khỉ, tiêu diệt cường giả nhà họ Hoa để lấy làm ví dụ cho Tây Hoa Thiên, cho dù là kẻ nào đi chăng nữa, chỉ cần hợp tác với Ma tộc đều phải chết!”