Thánh Thiên Việt bước từng bước tới chỗ Vân Sương Nhi rồi dừng lại ở nơi cách đó không xa, lên tiếng: "Vân Sương Nhi, thả muội muội ta ra!"
Vân Sương Nhi cũng nhìn Thánh Thiên Việt, nói: "Cô ta mà không trêu ta thì chẳng việc gì ta phải động thủ với cô ta, trả lại cho ngươi đấy".
Nói rồi Vân Sương Nhi thảy Thánh Như Vân tới trước mặt Thánh Thiên Việt.
Thánh Thiên Việt dang hai tay ra đón lấy muội muội của mình.
"Như Vân, không sao chứ?"
"Ca...", Thánh Như Vân nhìn thấy huynh trưởng của mình thì nước mắt rơi lã chã như trân châu.
Thấy muội muội mình bị người ta bắt nạt như thế, sắc mặt Thánh Thiên Việt càng khó coi hơn.
"Được rồi, được rồi, không sao cả, không sao cả..." "Ca!"
Thánh Như Vân mách lẻo: "Cô ta đánh ta, cô ta tát muội đấy, ta muốn trả lại cho cô ta gấp mười lần!"
Vân Sương Nhi nghe thấy câu này thì nhíu mày, nhưng cô ấy không quan tâm mà xoay người định rời đi.
"Ngươi, đứng lại đó!"
Nhưng vào lúc này, Thánh Thiên Việt lại cất tiếng: "Dám đánh muội muội ta mà muốn đi à, đừng có hòng!"
Vân Sương Nhi dừng chân, dần dần cô ấy cũng hiểu ra vì sao đôi lúc Tần Ninh lại động thủ một cách quyết đoán như vậy.
Đã động thủ thì đừng nương tay làm gì.
Nếu không sẽ kéo theo nhiều rắc rối đến.
"Ngươi muốn gì?"
Vân Sương Nhi quay sang nhìn Thánh Thiên Việt, hỏi.
"Xin lỗi muội muội ta mau".
Xin lỗi?
Đúng lúc đó, Hoa Văn Nhiên bước ra, thẳng thừng nói: "Thánh Thiên Việt, ngươi đừng quá đáng, ai cũng thấy hết".
"Chính Thánh Như Vân là kẻ bới lông tìm vết trước, người xuất thủ trước cũng là Thánh Như Vân...", Thánh Thiên Việt nhìn thẳng vào mắt Hoa Văn Nhiên, hờ hững hỏi: "Ngươi muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân à?"
Hoa Văn Nhiên ngẩn ra.
Thực lực của Thánh Thiên Việt sâu không lường được.
Mặc dù hắn ta có cảnh giới Vô Ngã tầng bốn song Thánh Thiên Việt lại có cảnh giới Vô Ngã tầng năm, hai người mà giao thủ với nhau thì hắn ta thua là cái chắc.
Không ai có thể đấu lại Thánh Thiên Việt, trừ những kỳ tài cái thế như Hoa Vô Song.
Nhưng dù sao chăng nữa, Vân Sương Nhi cũng là người của nhà họ Hoa. Hơn nữa, lùi một vạn bước mà nói, nếu như bây giờ hắn ta tỏ ra nhát gan thì chẳng phải sẽ bị người ta cười chê rồi sao?