Phong Thần Châu

Chương 7940: Máu đỏ tươi tuôn ra như mưa.




 Nhưng... xưa giờ Vân Sương Nhi luôn đối xử lạnh nhạt với người khác, phần lớn thời gian đều bế quan rồi tu luyện, bế quan rồi tu luyện, thật sự rất khó tiếp cận.  

 

Lần này, mọi người cùng nhau tiến vào hồ Thánh Hoàng rồi đi ra cùng một lúc, đây chính là cơ hội tuyệt vời.  

 

Có điều, đến tận bây giờ mà Vân Sương Nhi vẫn chưa xuất hiện.  

 

Trên thực tế, lúc này, không chỉ Hoa Văn Nhiên đang chờ mà kể cả một số thiên kiêu trong thiên viện của học viện Thánh Hoàng cũng không đi, nán lại chờ giai nhân xuất hiện.  

 

Thanh niên bên cạnh Hoa Văn Nhiên nhìn xung quanh, nói tiếp: "Văn Nhiên ca, e rằng đối thủ cạnh tranh của ngươi không phải chỉ mình thiếu tộc trưởng của chúng ta thôi đâu, ngươi nhìn xem... Hiện giờ, Ninh Khuyết và Triệu Thần Diệp cũng đã đến cảnh giới Vô Ngã tầng bốn, ta nghe nói bọn họ theo đuổi Vân Sương Nhi nồng nhiệt lắm...", Hoa Văn Nhiên khẽ cười, không thèm quan tâm.  

 

Ninh Khuyết! Triệu Thần Diệp! Hai người này cũng là thiên chi kiêu tử trong học viện Thánh Hoàng, nhưng đối với Hoa Văn Nhiên hắn ta, trong số những thiên chi kiêu tử tại Tây Hoa Thiên, chỉ có Hoa Vô Song là vào được mắt xanh của hắn ta.  

 

Tuy nhiên, giữa lúc các thiên kiêu cảnh giới Vô Ngã của thiên viện còn nán lại ở bên ngoài sơn cốc chưa đi, một bóng người nhẹ nhàng bước ra từ trong sơn cốc và hiện ra trước mắt bao người.  

 

 

 

Đó là một nữ tử có dáng người cao ráo, vòng eo mảnh mai.  

 

Vai vuông vắn như được gọt, eo như được tấm lụa trắng quấn chặt, hàng mi dài như lông chim, làn da trắng như tuyết.  

 

Nữ tử mặc bộ y phục màu trắng, khoác chiếc áo lụa mỏng màu xanh biếc, gió khẽ thổi qua làm chiếc áo bằng lụa bay phấp phới làm toàn thân cô ấy tràn trề linh khí.  

 

Tóc xanh xõa tung sau lưng, từng sợi tóc nhẹ nhàng đung đưa theo gió làm hồn người cũng lay động theo. Cây trâm ngọc màu xanh thanh nhã tùy ý cắm sau tóc cũng được tô điểm hơn.  

 

Không phải chiếc trâm cài này làm tôn lên sự thánh khiết của nữ tử mà là dung nhan và khí chất của nữ tử khiến cho cây trâm không quá nổi bật này toát đôi phần sự quý giá.  

 

Trên đời có giai nhân.  

 

Quân tử một lòng trông ngóng.  

 

Giai nhân được nhắc đến ở đây còn ai khác ngoài nữ tử làm người ta động lòng, ngắm nhìn nhưng lại không thể nảy sinh bất cứ ý nghĩ xấu xa nào trước mặt.  

 

Trong lúc nhất thời, vô số cặp mắt đổ dồn về phía nữ tử.  

 

"Sương Nhi sư muội!"  

 

Giữa lúc đó, một giọng nói ôn hòa vang lên, cười nói: "Ta cứ tưởng sư muội đi trước rồi chứ!  

 

Người thanh niên vừa đi lên trước mặc bộ y phục trắng, xuất trần thoát tục, cùng với Hoa Văn Nhiên được mệnh danh là công tử cái thế vô song.  

 

Người này tên là Ninh Khuyết! Trong học viện Thánh Hoàng, đệ tử thiên viện có thể nói là những thiên chi kiêu tử đứng đầu, còn Ninh Khuyết thì nằm trong tốp năm người xuất sắc nhất trong số các đệ tử thiên viện của học viện Thánh Hoàng.  


Ninh Khuyết nghe vậy thì dung nhan tuấn mỹ hơi ngẩn ra.  

 

"Ha ha, Ninh Khuyết, Vân sư muội đâu phải kiểu người sẽ tùy tiện làm bạn với ngươi đâu?"  

Một tiếng cười chế nhạo vang lên, Hoa Văn Nhiên đi tới.