Nghe nói như thế, các chủ Vương Xử cũng gia nhập vào đội ngũ truyền âm, ông ta cười nói: “Ta thấy ngươi lại sắp không ổn rồi đấy, Thánh Vân Phong, Khương Dực, Sư Thiên Vũ và Ô Tử Linh sẽ không thể trừng phạt ngươi được, nhưng nhất định là bọn họ sẽ bất mãn với ngươi!”
“Bọn họ có bất mãn thì liên quan gì tới ta?”
Đàm Tùng lại nói: “Dù sao thì ta cũng sẽ không nhận trách nhiệm này, không liên quan gì tới ta, nếu bốn người bọn họ có bản lĩnh thì hãy trừng trị ta, thử xem còn ai dám đứng ra quản lý Vạn Trận Các không”.
Đàm Tùng! Lý Đạo Nhiên! Vương Xử! Ba vị này đều là cường giả cảnh giới Vô Ngã, tuy không phải là Biến Cảnh, nhưng lại có thể giống như bốn vị phó viện trưởng xếp vào hàng ngũ thập đại thánh trưởng lão, chính là dựa vào năng lực mạnh mẽ về mặt trận pháp, thuật luyện đan và luyện khí của bọn họ.
Trưởng lão thiên viện của học viện Thánh Hoàng rất nhiều, đều có cảnh giới Vô Ngã, nhưng ở trước mặt ba người bọn họ, những người kia chẳng là cái thá gì cả.
Trong lúc ba người bọn họ còn đang âm thầm truyền âm cho nhau thì đã có thêm bốn người nữa vừa đến.
Thánh Vân Phong! Khương Dực! Sư Thiên Vũ! Ô Tử Linh! Bình thường, bốn vị phó viện trưởng này hiếm khi xuất hiện, nhưng gần đây bọn họ đã hiện thân tận hai lần.
Lần trước là bởi vì đại sư Sở Mậu của Vạn Trận Các phản bội.
Làn này lại là vì tính nghiêm trọng của sự việc vừa xảy ra ở ngoại viện.
Đệ tử cảnh giới Chân Ngã chính là gốc rễ của học viện Thánh Hoàng, cảnh giới Tam Ngã được xem như là võ giả chủ lực ở Tây Hoa Thiên, nhiều vị võ giã Chân Ngã chết đi như vậy, cho dù là thế lực do nhà họ Hoa và nhà họ Vũ xếp vào đi chăng nữa thì cũng là đệ tử của học viện Thánh Hoàng, bọn họ không thể không quan tâm tới được! Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, chỉ sợ là sự cân bằng ở trong học viện Thánh Hoàng sẽ bị phá vỡ.
Bốn vị phó viện trưởng đi tới trước mặt mọi người, đứng trên bậc thang nhìn mười vị trưởng lão, sắc mặt bọn họ âm u.
Thánh Vân Phong mở lời: “Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?”
Ông ta vừa nói xong, Tô Tử Thương đã vội đáp lời: “Thánh phó viện trưởng, Hoa Vạn Quân là đệ tử ngoại viện, bị giết chết ở trong đình viện của chính mình, cùng chết với hắn ta còn có hơn mười vị đệ tử khác nữa, đây là sự tổn thất to lớn của học viện Thánh Hoàng chúng ta, mong là phó viện trưởng trừng trị hung thủ!”
“Việc này cũng có một phần là do Vạn Trận Các và hai vị viện trưởng Liễu Nhược Bạch và Hứa Thất Nguyên không làm tròn trách nhiệm của mình, nên phạt bọn họ!”
Tô Tử Thương tiếp lời.
Chuyện hôm qua Hoa Mệnh Lang và Hoa Viên bị Tần Ninh chém chết còn chưa được giải quyết thì nay Hoa Vạn Quân đã ngã xuống.
Bây giờ, Tô Tử Thương tức giận, mọi người cũng có thể thông cảm được.
Vào lúc này, Linh Dục của Linh Tiêu Sơn cũng bước ra, chắp tay nói: “Bốn vị phó viện trưởng, Linh Tử Văn cũng bị sát hại ở trong đình viện của mình, tại hạ cũng xin các vị nghiêm túc điều tra ra hung thủ để xử tử tội, đồng thời trừng phạt Vạn Trận Các và hai người Liễu Nhược Bạch, Hứa Thất Nguyên”.
Lúc này, có một tiếng hừ lạnh vang lên.
Đàm Tùng đi ra, ông ta nói thẳng: “Nói hưu nói vượn”.
“Trừng phạt Hứa Thất Nguyên và Liễu Nhược Bạch thì cũng thôi đi, liên quan gì đến Vạn Trận Các bọn ta hả? Gần đây có rất nhiều đệ tử đã chết, các ngươi đều oán trách trận pháp của Vạn Trận Các bọn ta sao? Trận pháp là vật chết, nhưng người là sống, giống như việc Khương Nga bị giết, là do nàng ta tin lời Hoa Mệnh Lang và Hoa Viên dụ dỗ, đi ra mở cửa, cái này hai người bọn họ đã chính miệng thừa nhận, Linh Tử Văn và Hoa Vạn Quân đều có thể đã chết như vậy, liên quan gì tới trận pháp của ta?”