Bọn họ thật sự không dám! Tần Ninh có thân xác rắn chắc nên vốn chẳng sợ các đòn tấn công từ bức tường, nhưng bọn họ lại khác.
Việc leo tường vừa phải tập trung kiểm soát nguyên lực của bản thân, vừa phải đề phòng các đòn tấn công có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Đây lại điều rất khó khăn đối với bọn họ, nay lại bị Tần Ninh truy sát thì lại càng gian nan hơn nữa.
Giờ phút này, ở lối ra vào sơn cốc có một hạt châu xanh biêng biếc đang phản chiếu lại cảnh tượng trong sơn cốc.
Nhóm người Thánh Vô Song và Lâu Tiêu đều đang ở đây. Thấy hình ảnh ấy, trưởng lão Tô Tử Thương của nhà họ Hoa tối tăm đến đáng sợ.
"Lâu Tiêu, Chiến Thần Lâu nhà ngươi cũng táo bạo phết đấy! Xem ra việc Chiến Thiên Vũ tiến vào cảnh giới Biến Cảnh đã làm cho Chiến Thần Lâu các ngươi nghĩ bản thân có thể chống lại nhà họ Hoa nhỉ?"
Nghe Tô Tử Thương nói vậy, Lâu Tiêu phá lên cười: "Tô Tử Thương, cả ta lẫn ngươi đều là viện trưởng của học viện Thánh Hoàng, sao lại đề cập tới Chiến Thần Lâu và nhà họ Hoa chứ?
Ta đang tìm kiếm người tài cho học viện Thánh Hoàng mà!"
Câu vừa dứt, Tô Tử Thương tái cả mặt, biết mình đã lỡ lời.
Các vị trưởng lão đi theo Thánh Vô Song xung quanh cũng nhìn Tô Tử Thương, vẻ mặt chẳng thiện chí gì cho cam.
Tuy lời nói ấy cũng là tiếng lòng của tất cả mọi người nhưng thốt ra đương nhiên sẽ làm tâm trạng của trưởng lão trung thành với học viện Thánh Hoàng khó chịu!
Tô Tử Thương tiếp tục nói: "Mấy đứa này đều là hạt giống tốt của nhà họ Hoa, Tần Ninh làm thế đích thị là không muốn bọn nó đậu, lại còn chẳng phải làm học viện Thánh Hoàng ta tổn thất nhiều nhân tài?"
"Viện trưởng Vô Song, ta đề nghị tước đoạt tư cách dự thi của Tần Ninh!"
Lâu Tiêu nghe thấy câu này thì giễu cợt: "Sao hồi nãy ngươi không nói thế? Hoa Mậu cũng chơi bẩn với Lý Nhàn Ngư mà?"
"Mặc dù nói là mỗi đợt sát hạch sẽ được tổ chức dưới nhiều hình thức khác nhau nhưng mục đích đều như nhau, đó là không cần biết đệ tử tham gia khảo hạch đã dùng cách gì, chỉ cần cuối cùng vẫn trụ lại được là đủ rồi".
Lâu Tiêu nhìn về phía Tô Tử Thương, lạnh lùng nói một cách khinh thường: "Ta còn nhớ trước đây con cháu do Tô trưởng lão mang tới đã đối xử với những thí sinh dự thi khác vô cùng tàn nhẫn, làm chúng ta tổn thất rất nhiều thiên tài, sao lần này đến phiên đệ tử nhà ngươi bị chèn ép lại xót thế?"
"Lâu Tiêu, ngươi...", Lâu Tiêu hừ lạnh, không thèm đếm xỉa gì tới ông ta nữa.
Vào lúc này, trong lòng Tô Tử Thương cũng vô cùng sửng sốt.
Ông ta đảm nhiệm chức vụ trưởng lão của học viện Thánh Hoàng, đại diện cho nhà họ Hoa, còn Lâu Tiêu thì đại diện cho Chiến Thần Lâu.
Có điều, những năm gần đây Chiến Thần Lâu hết sức khiêm tốn, các đệ tử sống rất kín tiếng trong học viện Thánh Hoàng, mặc dù xưa nay cũng có những lần tranh đấu với đệ tử thuộc các thế lực bá chủ khác nhưng đều rất thầm lặng, cạnh tranh với nhà họ Hoa thì gần như không có.
Từ đầu đến cuối, Tần Ninh luôn đứng ở độ cao mười trượng, không nhúc nhích, chỉ nhìn mấy tên đệ tử nhà họ Hoa phía dưới.
Mà giờ phút này, các đệ tử có thể vượt qua bức tường đều đứng ở đầu tường nhìn hình ảnh ấy.