Phong Thần Châu

Chương 7766: "Mau mở cửa sổ ném nó xuống".




 Lý Nhàn Ngư đứng dậy, một vị đệ tử nhà họ Hoa vốn đang đứng cạnh cũng ngã xuống theo hắn ta.  

 

"Trưởng lão, người này hại ta!"  

 

Lý Nhàn Ngư chắp tay nói với một vị trưởng lão gần đó: "Hắn ra tay tấn công ta nên ta mới rớt xuống".  

 

Trưởng lão kia đưa mắt nhìn Lý Nhàn Ngư, cười nói: "Cuộc thi sát hạch cho phép sử dụng mọi cách, chỉ cần bản thân qua được vòng thi là được, còn lại chuyện gì cũng có thể xảy ra".  

 

Lý Nhàn Ngư nhướng mày.  

 

Nói vậy nghĩa là... mặc kệ à?  

 

Tên đệ tử nhà họ Hoa kia giễu cợt: "Các ngươi đã giết đại ca Hoa Vân Thịnh rồi mà còn muốn bám vào học viện Thánh Hoàng chắc?  

 

Đừng có mơ!"  

 

"Hoa Mậu ta đây liều mạng mà vẫn không vào được thì ta cũng sẽ không cho ngươi vào!"  

 

"Ta không vào được còn có thể trở lại nhà họ Hoa tu hành, còn ngươi?"  

 

Vừa dứt câu, Lý Nhàn Ngư siết chặt hai quả đấm.  

 

Bốp! Đúng lúc này, một bóng người rơi từ trên trời xuống, đứng cạnh Lý Nhàn Ngư.  

 

 

 

"Sư tôn!"  

 

Không ngờ lại thấy Tần Ninh đi xuống vào lúc này, Lý Nhàn Ngư lập tức sửng sốt.  

 

Tần Ninh lại nói: "Bắt đầu leo lên lại đi, đi bên cạnh ta".  

 

Nghe thấy câu này, Lý Nhàn Ngư gật đầu.  

 

Tên thanh niên tên Hoa Mậu gằn giọng cười, nói: "Cả hai thầy trò các ngươi đừng hòng ai lên được!"  

 

Tần Ninh liếc mắt nhìn Hoa Mậu một cái, không nói gì.  

 

Ban nãy hắn đã thấy hết mọi chuyện.  

 

Nhưng tất nhiên là các trưởng lão học viện Thánh Hoàng hoàn toàn không đếm xỉa gì tới chuyện có ai cản chân người nào hay không.  

 

Đã vậy thì chơi tới bến thôi! Lúc này, Tần Ninh ngẩng đầu nhìn lướt qua bọn đệ tử nhà họ Hoa. Hoa Vân Thừa chạy khá nhanh, muốn đuổi theo thì hơi bất khả thi nhưng còn những kẻ khác thì... Lý Nhàn Ngư lại leo tường lần nữa, lần này Tần Ninh ở ngay bên cạnh hắn ta.  

 

Việc leo tường chỉ đành dựa vào chính sức Lý Nhàn Ngư, có điều với thực lực của hắn ta thì chắc chắn việc leo lên không thành vấn đề.  

Phi tiêu xoay tròn, bắn thẳng về phía Lý Nhàn Ngư.  

 

Keng keng keng... Tuy nhiên, giờ phút này, Tần Ninh vung một tay ra che chắn cho Lý Nhàn Ngư.  

Những chiếc phi tiêu kia bị bàn tay của Tần Ninh tụ lại, bộc phát ra ánh lửa song lại không tài nào đâm trúng hắn nổi.