"Vẫn ổn...", Tần Ninh cười khổ nói: "Cũng may chỉ là thay đổi một thể thuật, vẫn có thể chịu đựng được, Chiến Thần Thiên Quyết là võ quyết phù hợp cho Biến Cảnh tu hành, bây giờ muốn truyền cho ngươi thì vẫn quá miễn cưỡng".
Chiến Thiên Vũ vội vàng nói: "Thiên Vũ hổ thẹn".
"Thẹn cái gì?
Thể thuật tốt đương nhiên phải tìm người thích hợp tu luyện, ngươi thích hợp, ta mới cho ngươi".
Chiến Thiên Vũ nghe vậy thì cười một tiếng.
Chỉ trong chớp mắt, một người cảnh giới Vô Ngã tầng bảy đã thành một vị bá chủ Biến Cảnh.
Mọi người đều vô cùng bối rối.
Chiến Thiên Vũ cẩn thận đỡ Tần Ninh, ngay sau đó ngẩng đầu nhìn lên, mở miệng nói: "Huyết Khâm, là tự ngươi chặt tay mình, hay là để ta giúp ngươi!"
Nghe thấy vậy, giờ phút này trong lòng Huyết Khâm chỉ muốn mắng mẹ nó! Nếu sớm biết vậy thì vừa rồi đã chạy rồi! Nhưng ông ta nào ngờ được Tần Ninh nói sẽ giúp Chiến Thiên Vũ thành Biến Cảnh là có thể giúp Chiến Thiên Vũ thành một vị bá chủ Biến Cảnh ngay đâu chứ.
Sao hắn lại có bản lĩnh biến đá thành vàng, làm cái gì cũng thành công vậy chứ.
Đây là thủ đoạn tà môn gì?
"Cho dù ngươi đã thành Biến Cảnh, bổn cung chủ sẽ phải sợ ngươi sao?"
Huyết Khâm nói: "Ta đã định rời đi rồi, sao ngươi cứ phải hùng hổ dọa người như vậy?"
"Là tự ngươi chặt tay mình, hay là để ta giúp ngươi".
Chiến Thiên Vũ nhìn thẳng Huyết Khâm, tiếp tục mở miệng nói.
Huyết Khâm giận dữ.
Tên khốn kiếp này, đến Biến Cảnh là hoàn toàn không coi ông ta ra gì.
Quá đáng ghét.
"Xem ra ngươi không muốn tự mình ra tay rồi".
Chiến Thiên Vũ vừa dứt lời, bàn tay nắm chặt.
Vốn bọn họ đang đứng cách xa nhau trăm trượng, đột nhiên trước người Huyết Khâm xuất hiện một bàn tay, ánh sáng màu tím ngưng tụ chộp vào bả vai ông ta.
Huyết Khâm muốn lùi lại, nhưng tốc độ của bàn tay màu tím kia lại cực nhanh.
Ầm một tiếng, bàn màu tím trực tiếp bắt lấy cánh tay ông ta giống như móng rồng.
Huyết Khâm còn chưa kịp rút lui, Chiến Thiên Vũ đã đánh xuống, trong nháy mắt một tiếng nổ vang lên, cánh tay kia đã bị bóp vỡ.
Cả người Huyết Khâm thụt lùi trăm thước, chưa kịp phát ra một tiếng hét thảm, lúc này khuôn mặt đầy mồ hôi, nhìn về phía Chiến Thiên Vũ trước mặt bằng ánh mắt lạnh lùng.
"Nỗi nhục ngày hôm nay, Huyết Khâm nhớ kỹ".