Nghe thấy vậy, những vị võ giả Vô Ngã của Phong Nguyệt Tông đều tiếc đứt ruột, Thần Tinh Dịch không cần nhưng mà bọn họ cần.
“Như vậy là được rồi nhỉ”.
Tần Ninh cũng không nhiều lời nữa, hắn nhìn tất cả mọi người rồi nói: “Khi hái những quả Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả này cũng phải hết sức cẩn thận, nếu trực tiếp hái xuống, dược hiệu sẽ biến mất, ta có thể lấy máu làm phù, bọc lấy nó”.
Vừa nói xong, Tần Ninh phất tay, từng giọt máu chảy ra, ngưng tụ trên vỏ Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả.
Thấy vậy, bọn họ đều tấm tắc bảo lạ.
Trung Tam Thiên quá rộng lớn, có rất nhiều thứ, cho dù có bước tới cảnh giới Vô Ngã cũng không thể thấy tận mắt, nghe tận tai được, bây giờ bọn họ được chứng kiến những điều chưa bao giờ thấy, quả nhiên là kì diệu.
Kiến thức và tâm tính của tên Tần Ninh này không phải một người thanh niên trẻ tuổi có cảnh giới Chân Ngã tầng một có thể có được.
Thân phận của Tần Ninh thật sự quá thần bí.
Lúc này, Tần Ninh hái hết ba mươi sáu quả Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả xuống, đưa cho Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương sáu quả, sau đó đưa cho Triệu Đông Thiên sáu quả.
Ba người bọn họ cẩn thận lấy một chiếc hộp bằng ngọc ra, bỏ vào trong đó.
“Nhàn Ngư, ngươi lấy một quả đi!”
“Vâng”.
Lý Nhàn Ngư nhận lấy Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả, trong lòng hắn ta thật sự rất vui mừng, hắn ta đã đạt tới cảnh giới Chân Ngã tầng hai, nếu hấp thu thần lực của Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả này thì có thể tiến thêm năm tầng cảnh giới nữa, sự tiến bộ này quả thật quá lớn.
“Ngươi cũng lấy một quả đi”.
Tần Ninh đưa cho Thần Tinh Dịch một quả, Thần Tinh Dịch cười hì hì, trực tiếp cầm lấy, bỏ vào miệng một cách thuần thục, Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả đã bị hắn ta ăn xong.
“Chết tiệt”.
Mọi người tận mắt chứng kiến Thần Tinh Dịch nuốt hết Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả mà tiếc đứt ruột.
Cái tên này đúng là phung phí của trời! Tần Ninh thu hồi hai mươi hai quả Lưu Ly Ngọc Nguyên Quả còn lại, đợi gặp được Chiến Linh Uyên và Chiến Linh Vân của Chiến Thần lâu, hắn sẽ đưa cho bọn họ sáu quả.