"Ta chính là sư tôn của ngươi, chuyển thế của Thông Thiên Đại Đế Lâm Thần".
"Ngươi quên năm đó ta đã nói với ngươi những gì rồi sao?"
Thần Tinh Dịch ngạc nhiên nhìn Tần Ninh, hỏi với vẻ ngờ vực: "Rốt cuộc ngươi là ai?"
"Hửm?"
"Đừng kéo dài thời gian! Bao nhiêu năm qua, người nào cũng lừa ta kiểu đó để lấy được Thể thư từ ta hết! Ta nói cho ngươi biết, từ lâu ta đã không còn giữ cuốn Thể thư nữa rồi, ngươi đừng phí thời giờ!"
"Thế giờ Thể thư đang ở đâu?"
Lúc này, Tần Ninh thẳng thừng hỏi.
"Nhìn ngươi kìa, nhìn ngươi kìa!"
Thần Tinh Dịch vỡ lẽ ra ngay: "Ta biết ngay mục đích của ngươi là Thể thư mà, lộ tẩy rồi chứ gì?"
"Được, giết ta đi! Ta cứ ngỡ là gặp được người tốt lành gì chứ! Tên mù, xem ra các ngươi chẳng phải loại người có ơn có nghĩa!"
Thần Tinh Dịch tỏ ra hiên ngang, sống chết vì nghĩa.
"Giả vờ cái gì!"
Lúc này, Tần Ninh bấm tay bắn ra, cởi dây thừng máu ra khỏi người Thần Tinh Dịch.
Sau khi được giải thoát, Thần Tinh Dịch nhìn về phía hai người Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư, cẩn thận nói: "Ta thật sự không giữ Thể thư đâu".
"Đừng nói nữa!"
Giờ đây, Tần Ninh nắm chặt tay lại, áo quần của Thần Tinh Dịch bỗng nổ tung.
Để lộ ra cơ thể cường tráng cùng với làn da trắng nõn.
Lý Nhàn Ngư nhìn thoáng qua, cảm thấy vô cùng hâm mộ.
Đường nét cơ bắp vừa rõ ràng lại vừa tuyệt mỹ, da thịt còn khiến người ta thèm thuồng hơn nữa.
Bát sư huynh quả là tuấn mỹ bất phàm mà!
"Ôi chao, ngươi nhìn đi đâu đấy!"
Thần Tinh Dịch vỗ vai Lý Nhàn Ngư, nói: "Cẩn thận ta móc mắt ngươi đấy, đừng có suy nghĩ không an phận!"
Thần sư huynh, ta xin tự giới thiệu bản thân, ta tên là Lý Nhàn Ngư, đệ tử thứ mười một của sư tôn".
Lý Nhàn Ngư nhoẻn môi cười, nói: "Sư tôn đã nhắc tới ngươi rất nhiều lần, người bao giờ cũng khen ngươi hết sức tuấn tú, hôm nay thấy quả đúng là vậy".