Phong Thần Châu

Chương 7606:




 Nghĩa tử của Thông Thiên?  

 

Lý Nhàn Ngư dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Tần Ninh.  

 

Còn có việc này sao?  

 

Khó trách, khi vừa mới vào thành, nhìn thấy ba chữ trên cổng thành kia, hắn ta lại cảm thấy rất quen thuộc.  

 

Thì ra là chữ viết của sư tôn! Rồng bay phượng múa! Mệt cho hắn ta còn rối rắm, không biết tại sao chữ viết của sư tôn lại xuất hiện ở thành Đông Thiên này.  

 

Thì ra là còn có chuyện này.  

 

Lý Nhàn Ngư âm thầm liếc mắt nhìn sư tôn mình, thế nhưng Tần Ninh lại coi như không nghe thấy.  

 

Lúc này, Chiến Linh Uyên tìm đến một toà tửu lâu, trông có chút xa hoa quý phái, hơn nữa, võ giả ra vào nơi này thấp nhất cũng có thực lực cảnh giới Chân Ngã.  

 

Đi lên tầng hai, bốn người ngồi xuống vị trí cạnh cửa sổ, thật rõ ràng, đây không phải là lần đầu tiên Chiến Linh Uyên tới đây, đối với đồ ăn trong tửu lâu, hắn ta rất có hiểu biết, gọi ra cả một bàn đồ ăn.  

 

Lần này, coi như là Lý Nhàn Ngư được mở mang tầm mắt.  

 

Trên thực tế, mỗi lần đi cùng với Tần Ninh, lần nào hắn ta cũng được mở rộng tầm mắt, tình cảnh được nhìn thấy cũng càng ngày càng cao.  

 

Lúc này, hai tay Chiến Linh Vân chống má, nàng ta nhìn thấy trò hai người nói: “Đây là Đông Thiên Lâu, cũng là sản nghiệp của gia tộc Đông Thiên lão nhân, có thể nói là tửu lâu xa hoa nhất thành Đông Thiên, một bữa cơm, cũng phải tiêu phí ít nhất một thanh Mệnh Khí”.  

 

Lý Nhàn Ngư nao nao.  

 

Nhìn thấy dáng vẻ chưa trải sự đời của hắn ta, Chiến Linh Vân cười toe toét nói.  

 

“Thích ăn cái gì thì ăn cái đó, hôm nay ta mời khách, coi như là cảm ơn các ngươi đã chăm sóc ta mấy tháng qua”.  

 

Lý Nhàn Ngư nghe vậy thì cười nói: “Coi như ngươi có chút lương tâm”.  

 

“Ngươi…”, thấy hai người lại sắp cãi nhau thì đúng lúc này, trên tầng ba, ở đầu cầu thang, một đoàn người đang đi xuống dưới.  

 

Dẫn đầu chính là hai cô gái mặc trang phục cực kỳ hở hang.  

 

Hai cô gái kia có dáng người thanh thoát, tao nhã, một người trông có vẻ lạnh như băng, người còn lại thì lộ ra thần thái nhiệt tình như lửa, tự do phóng khoáng.  

Hơn nữa, khuôn mặt của hai người bọn họ còn cực kỳ giống nhau, rõ ràng là một đôi tỷ muội.  

 

Lúc này, hai cô gái kia xuống tầng, rõ ràng là liếc mắt nhìn qua bốn người họ đang ngồi cạnh của sổ.  

 

Lúc này, Chiến Linh Uyên đứng dậy, chắp tay nói: “Chiến Linh Uyên, kính chào hai vị Tần tông chủ”.  

chapter content