Phong Thần Châu

Chương 7410: Đây chính là cáo mượn coi hùm.




 Theo tiếng răng rắc kia vang lên, trong cơ thể Trần Nhất Mặc như có sức mạnh vô tận của núi sông, rít gào tràn ra.  

 

Bốn Quỷ Khôi Vương dần dần lay động.  

 

Thiên Viêm Cổ Đỉnh, Thiên Hỏa Giao Long và Cổ Kiếm được Trần Nhất Mặc gọi ra, lập tức hành động.  

 

Ba thứ hội tụ trước mặt Trần Nhất Mặc, phát ra âm thanh ầm ầm, tiếng gầm rú trầm thấp không ngừng vang lên, hơi thở khiến cho kẻ khác run sợ cũng bùng nổ phóng ra.  

 

Đòn tấn công của Thiết Vương đã bị cản lại.  

 

Thân hình Trần Nhất Mặc rút lui, tạo ra một khoảng cách với hai người bọn họ.  

 

“Tên nhóc này, đã uống đan dược!”  

 

Lúc này, đôi mắt của Thiết Vương hạ xuống, không còn vẻ vui cười.  

 

Cùng lúc đó, thân hình Trần Nhất Mặc không ngừng run rẩy, giống như là có hàng vạn con sâu đang cuồn cuộn chuyển động bên trong cơ thể.  

 

“Thiên Trùng Vạn Trĩ Đan!”  

 

Thiên Thi lão nhân trầm giọng nói: “Loại đan dược này giống như là cổ đan, khi nuốt vào sẽ dung hòa cùng với máu thịt, trong nháy mặt có thể thực tỉnh hàng trăm triệu loại sâu bên trong đan dược, cắn nuốt máu thịt, những con sâu này đều được lựa chọn tỉ mỉ, sau khi cắn nuốt máu thịt sẽ bộc phát ra sức mạnh vô tận, cung cấp lại cho thân thể của võ giả”.  

 

“Dùng máu thịt để có thể bùng nổ thực lực khủng bố?”  

 

“Ừm…”, Thiên Thi lão nhân tiện đà nói: “Loại đan dược này, trong Thượng Nguyên Thiên căn bản là không có, năm đó, ta từng đi ra bên ngoài Thượng Nguyên Thiên, trong lúc vô tình đã biết đến thứ này, nhưng loại đan này gần như không có khả năng luyện chế thành công”.  

 

Giờ phút này, tựa như có hàng ngàn con sâu hàng vạn con bọ xâm nhập vào trong cơ thể Trần Nhất Mặc, thân hình hắn ta không ngừng run rẩy, sắc mặt cũng trở nên dữ tợn, nhưng hắn ta vẫn mỉm cười như trước.  

 

“Đến, giết ta đi!”  

 

Trần Nhất Mặc không kiêng nể gì nói: “Trong thời gian một chén trà, nếu như không giết chết được Mặc Hoàng ta đây, thì chính là ngày chết của các ngươi!”  

 

Nghe được lời này, sắc mặt của Thiết Vương và Thiên Thi lão nhân đều trở nên lạnh lùng.  

 

Tần Ninh có thể phá vỡ được đại trận kia hay không thì nói sau, trước mắt, Trần Nhất Mặc quả thực là khó giải quyết.  

 

“Đừng che giấu thực lực, làm thịt tên nhóc này đi”.  

 

“Ừm”.  

 

Hai người gật gật đầu rồi lập tức đánh ra.  

Quyền mang của Thiết Vương tràn ngập đất trời, mỗi một quyền dường như có thể trực tiếp đánh chết được một vị cường giả đế giả đỉnh cấp.  

 

Còn Thiên Thi lão nhân thì khống chế bốn Quỷ Khôi Vương, trong tiếng gió gào thét, liều chết lao ra.  

 

Rầm rầm…Tiếng gầm rú long trời lở đất vang lên, như là có hàng vạn tiếng sấm giáng xuống, lấy ba người làm trung tâm, bộc phát ra xung quanh.  

chapter content