Phong Thần Châu

Chương 7404: "Các ông các bà nghe thấy rồi đấy".




Mang tiếng là đế giả đại viên mãn, vậy mà Mạc Văn Phong lại bị chém vào bả vai, máu chảy ồ ạt. Hắn ta nhìn Trần Nhất Mặc gần trong gang tấc bằng ánh mắt tràn trề sự kinh hoàng.  

 

Dù vậy, hắn ta vẫn dốc sức, dùng hết tất cả những gì mình có để chống lại đòn tấn công.  

 

Tuy nhiên, hết thảy những gì hắn ta làm chỉ là phí công mà thôi.  

 

Kiếm vẫn liên tục đâm sâu vào vai Mạc Văn Phong và xuyên qua máu thịt, phá vỡ xương cốt hắn ta.  

 

Vào lúc này, Cổ Kiếm đã đâm xuống ngực Mạc Văn Phong. Vết thương trên người hắn ta chảy máu ròng ròng, máu thịt muốn tự chữa trị để khép lại song lại bị kiếm khí đâm nát không ngừng.  

 

"Sướng không?"  

 

Trần Nhất Mặc nhìn về phía Mạc Văn Phong. Đôi mắt hai người chạm vào nhau, sát khí trong mắt Trần Nhất Mặc vô cùng dày đặc.  

 

Giờ phút này, Mạc Văn Phong chỉ cảm thấy dường như có một con ác quỷ đang đứng trước mặt tra tấn mình mà không cần biết ai đúng ai sai vậy.  

 

"Ta chỉ theo đuổi con đường thành tiên thôi, kẻ muốn giết ngươi là Thiên Cương Thần Môn, là thánh tộc Thiên Mục... Không, là Ma tộc Thiên Mục, ngươi đi mà giết bọn hắn!"  

 

Đến đây, nỗi kinh hoàng đã hoàn toàn nhấn chìm Mạc Văn Phong.  

 

Hắn ta sẽ chết mất.  

 

Hắn ta cứ ngỡ đế giả đại viên mãn sẽ trường sinh bất tử chứ, nào ngờ nhìn tình hình lúc này, có vẻ hắn ta sắp chết thật rồi.  

 

Uy thế thiên hỏa của Trần Nhất Mặc, sức ép của Thiên Viêm Cổ Đỉnh cùng với Cổ Kiếm kinh khủng này như đẩy hắn ta bên bờ cái chết.  

 

Bốn vạn năm trước kẻ này đã mạnh đến mức này đâu?  

 

Sao Trần Nhất Mặc bị nhốt trong cấm địa bốn trăm năm mà cứ như thay da đổi thịt vậy?  

 

"Đừng vội, rồi sẽ tới lượt mỗi người thôi."  

 

Lúc này, trường kiếm chém toạc cơ thể Mạc Văn Phong, mũi kiếm đã xuống tới bụng hắn ta.  

 

Mặt Mạc Văn Phong dính đầy máu, mình mẩy toàn là vết thương và vết cắt, lục phủ ngũ tạng lồ lộ ra nên nhìn thấy rất rõ.  

 

Thế rồi, Trần Nhất Mặc thình lình giơ tay về phía tim của Mạc Văn Phong.  

 

“Soạt” một tiếng, máu tươi giàn giụa.  

 

Trần Nhất Mặc dứt tim Mạc Văn Phong ra ngoài. Nắm lấy trái tim của một vị đế giả đại viên mãn, Trần Nhất Mặc cười toe toét, bảo: "Dùng nó vào luyện đan cũng không tồi!"  

 

Hành động đó của hắn ta làm Mạc Văn Phong mặt cắt không còn một giọt máu.  

 

Trường kiếm tiếp tục đâm xuyên qua thân thể Mạc Văn Phong, xem ra vị đế giả đại viên mãn này không sống nổi nữa.  

 

Trần Nhất Mặc làm điều này không chỉ để giết người mà còn để răn đe.  

 

Thiên Cương thánh chủ, Vạn Thiên Tâm lẫn Bùi Mãn Thiên đều đang đứng trên không ở xung quanh, cả ba người đều như rơi vào vũng bùn, không nhúc nhích nổi.  

 

chapter content