Phong Thần Châu

Chương 7392: "Em chỉ cần làm một việc cho anh thôi".




 ...Vùng đất Thánh Táng vô cùng rộng lớn, chẳng qua là bây giờ các thế lực cấp bậc thiên vương giao chiến, các tán tu nhận được tin tức, cũng không có lòng tiếp tục thăm dò nữa, mà thi nhau chạy tới chỗ giao chiến.  

 

Ma tộc, người người phải giết! Giờ phút này, bên trong một dãy núi trong vùng đất Thánh Táng.  

 

Một bóng người quần áo đỏ đứng ở đỉnh một ngọn núi nhìn ra xung quanh, đầu ngón tay nhẹ nhàng chuyển động, dường như có hàng nghìn vạn trận văn bay lên trời, trải ra trong trời đất.  

 

Chỉ trong khoảnh khắc, dãy núi này đã bị trận văn xúm lại, dần dần, ở trên một ngọn núi bên trái xuất hiện một ký tự.  

 

Bóng người quần áo đỏ tung người bay lên trên bầu trời ngọn núi kia, đặt chân xuống nhìn, sắc mặt biến đổi.  

 

"Vùng đất Thánh Táng, Táng Long Huyệt!"  

 

Sắc mặt lão đạo sĩ mặc một bộ đạo phục màu đỏ không ngừng biến đổi, lẩm bẩm nói: "Ta chỉ nhìn thấy giới thiệu về nó ở trong “Trận Tích”, nhưng chưa bao giờ thấy nó có ở Trung Tam Thiên này cả!"  

 

Lão đạo sĩ áo đỏ vừa nói xong, bóng người chợt lóe lên, hóa thành một luồng sáng tràn vào dưới ký tự kia.  

 

Nhưng không lâu sau, cả người đạo sĩ áo đỏ lại lùi về sau, sắc mặt trắng nhợt, phun ra một ngụm máu tươi.  

 

"Đậu má!"  

 

Lão đạo sĩ hùng hùng hổ hổ nói: "Có cấm chế, không vào được, không phá nổi...", "Táng Long Huyệt, kết hợp khí thế hừng ác của trời đất, phối hợp với trận sư, lại dẫn thế trời đất hội tụ, tuyệt đối là đất đại hung... Đây vẫn chỉ là một nơi trong số đó...", "Đám Ma tộc này muốn làm gì?  

 

Giết Tần Ninh?  

 

Không phải là người mà Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế thôi sao, ác đến mức đó ư?"  

 

"Không được, ta phải đi nói cho Tần công tử, nếu không chắc chắn tên nhóc kia sẽ chết".  

 

Lão đạo sĩ áo đỏ lẩm bẩm, xoay người muốn rời đi.  

 

Nhưng đúng vào lúc này, sau lưng đột nhiên xuất hiện một bóng người.  

 

Một bộ quần áo xanh, khoác một chiếc áo khoác xanh bên ngoài, đầu đội mũ che khuất mặt mũi.  

 

Người đàn ông áo xanh vừa xuất hiện, năm ngón tay đã chụm lại, trực tiếp chộp vào người lão đạo sĩ áo đỏ.  

 

Chẳng qua là giờ phút này, cả người lão đạo sĩ áo đỏ lại giãy giụa một cách quỷ dị, cố gắng tránh thoát.  

 

Nhưng cho dù như vậy, bàn tay của người đàn ông áo xanh kia vẫn bóp nát một vùng không gian, khiến lão đạo sĩ áo đỏ bị dính líu, xương bả vai vỡ vụn, sắc mặt trắng nhợt, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.  

 

"Thật mạnh!"  

 

Lão đạo sĩ áo đỏ rơi xuống đất, vội vàng nuốt mấy viên đan dược ánh vàng rực rỡ.  

 

Ngẩng đầu nhìn lại, lúc này người đàn ông áo xanh kia nhìn xuống phía dưới, chỉ để lộ ra đôi mắt vô cùng trong trẻo.  

chapter content