Những năm gần đây ở Trung Tam Thiên, nàng ở trong Huyết Thần Cung của Huyết Vân Vực, đã sớm không còn là tiểu tỳ nữ, tiểu nha đầu đi theo Tần Ninh ở đế quốc Bắc Minh năm đó rồi.
Không chỉ có vóc người trổ mã yểu điệu duyên dáng quyến rũ, mà tâm tính cũng biến đổi rất nhiều.
Nếu không, nàng cũng sẽ không thể sống tới bây giờ.
"Người đến giết ngươi!"
Nguyên Duệ giễu cợt nói: "Mấy người các ngươi bởi vì Tần Ninh mới có thể được người khác chú ý, nhưng cũng là bởi vì Tần Ninh nên mới chịu chết".
"Trước kia Tần Ninh có thể che chở ngươi, bây giờ ngươi có mọc cánh cũng khó mà bay được".
Diệp Viên Viên nghe vậy thì nhíu mày lại.
"Ngươi nghĩ ta vô dụng lắm sao?"
Diệp Viên Viên hừ một tiếng, bàn tay nắm chặt, mơ hồ có khí tức bá đạo nổi lên xung quanh cơ thể.
Khí thế mạnh mẽ cuồng bạo không ngừng lan ra.
"Cảnh giới tôn giả?"
"Cảnh giới tôn giả tầng một!"
Nghe thấy lời này, vẻ mặt Diệp Viên Viên có chút hờ hững.
"Thật sự cho là ta dễ bắt nạt lắm sao?"
Diệp Viên Viên hét lên một câu, cả người lập tức lao ra, xung quanh cơ thể có từng bông sen màu xanh, trong nháy mắt đã lan ra khắp trời đất xung quanh, chủ động đánh ra.
Nàng ở trước mặt Tần Ninh đúng là vẫn luôn dịu dàng như một con cừu nhỏ, nhưng điều đó cũng không có nghĩa nàng là cừu con thật.
Ở trước mặt Tần Ninh, nàng yếu đuối.
Ở trước mặt người ngoài, nàng rất mạnh.
Mấy vị đệ tử của Tần Ninh có ai mà không hiểu, nếu muốn theo Tần Ninh, đi khắp thiên hạ thì cần phải sử dụng hết sức mạnh của mình! Đương nhiên Diệp Viên Viên nàng cũng biết.
"Ta sẽ cho các ngươi nhìn một chút sức mạnh kinh khủng của linh uẩn".
Diệp Viên Viên hét lên, bàn tay nắm chặt, khí thế kinh khủng trong cơ thể bùng nổ.
Nàng là cảnh giới tôn giả tầng một, lúc đối mặt với Nguyên Duệ và Chu Hỗn cảnh giới tôn giả tầng hai đã thể hiện ra mức độ sức mạnh của mình.
Chỉ trong phút chốc, ba người đã lao vào đánh nhau, đám võ giả khác nhà họ Chu và nhà họ Nguyên căn bản không nhúng tay vào được.
Cảnh giới tôn giả đánh nhau, nếu bọn họ ra tay chắc chắn sẽ phải chết.