“Thiên Liệt…”
“Đi mau!”
Thiên Liệt cố hết sức nói: “Kẻ này cần phải được lưu ý, bẩm báo cho đại nhân, hai mắt ta nay đã tàn phế, dù sống cũng không còn ý nghĩa gì nữa!”
Nghe thấy vậy, sắc mặt người nọ càng khó coi hơn.
“Chạy?”
Giọng nói lạnh lẽo của Tần Ninh đột nhiên vang lên, hắn nói: “Không ai trong các ngươi có thể chạy thoát được đâu”.
Trong nháy mắt, Đại Tu Di Cửu Cung Tán ngay lập tức chụp xuống.
Tám ánh hào quang không ngừng vờn quanh, nhốt hai người bọn họ lại.
Việt
Lúc này, Tần Ninh đứng yên tại chỗ, nhìn về phía hai người kia, ánh mắt hắn ẩn chứa một chút sát khí.
“Vậy nên, đôi mắt thứ hai của thánh tộc Thiên Mục mới chính là thứ vũ khí lợi hại nhất của các ngươi, chỉ cần hủy hoại đôi mắt ấy, thì các ngươi cũng sẽ biến thành một kẻ phế vật mà thôi!”
Tần Ninh nói thầm: “Thì ra là thế”.
“Ta hỏi các ngươi, thánh tộc Thiên Mục tiến vào Thượng Nguyên Thiên từ khi nào, hay là, tất cả mọi nơi trong Trung Tam Thiên đều có dấu vết của thánh tộc Thiên Mục các ngươi?”
Người đàn ông bên cạnh Thiên Liệt nhìn những ánh hào quang bao phủ bên ngoài bọn họ, hắn ta đấm ra một quyền, ánh hào quang không hề thay đổi một chút nào.
Lúc này, hắn ta mới hiểu được, Tần Ninh đang ép bọn họ sử dụng con át chủ bài của mình, sau đó nhân cơ hội này, nắm lấy bí mật của bọn họ!”
“Muốn moi tin tức từ chỗ bọn ta sao? Ngươi nằm mơ đi!”
Thiên Liệt hét xong, rồi nhìn về phía tên đồng bọn bên cạnh.
Ầm… Ngay sau đó, thân hình hai người bọn họ ngay lập tức nổ tung, máu tươi nhiễm hồng ánh hào quang xung quanh.
Tần Ninh thấy vậy liền cau mày.
Một trăm mười tám nơi cất giấu Linh Uẩn, mỗi chỗ đều có những đặc điểm riêng.
Tần Ninh tìm được hai nơi, do hoàng đế Tề Dân và Phong Trần Đại Đế để lại, chỉ cần so sánh độ mạnh yếu của Linh Uẩn do hoàng đế Tề Dân và Phong Trần Đại Đế để lại cũng đó có thể thấy được sự chênh lệch thực lực giữa hai người khi còn sống.