Phong Thần Châu

Chương 7282: “Thiên Liệt!”  




 Cuối cùng, bốn vệt sáng tiêu tán, Tần Ninh cũng đứng vững trên mặt hồ, nhìn hai người kia.  

 

Lúc này, áo choàng của hai người kia đã nát vụn, để lộ ra hình dáng của bọn họ.  

 

Nhìn kỹ thì vẻ ngoài của hai tên này cũng gần giống như con người.  

 

Điểm khác biệt duy nhất chính là trên trán hai người này có thêm hai con mắt nữa.  

 

Bốn con mắt, giống như là bản sao của nhau, giống nhau như đúc.  

 

Mà vệt sáng lúc nãy là do bốn con mắt của chúng ngưng tụ thành.  

 

“Thánh tộc Thiên Mục… Đây chẳng phải là thánh tộc Thiên Mục sao…”, Tần Ninh đã nhìn thấy rất nhiều loại Ma tộc khác nhau ở đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên và Trung Tam Thiên.  

 

Xem ra hai người này chính là thánh tộc Thiên Mục, bọn họ có thêm một đôi mắt nữa.  

 

Khi đôi mắt kia nhắm lại, nếu bọn họ cố tình ngụy trang, thì khả năng cao là không ai có thể nhận ra được.  

 

“Thì ra đây chính là dung mạo thực sự của Ma tộc Thiên Mục nhà các ngươi sao”.  

 

Tần Ninh cười nói: “Đôi mắt thứ hai kia hẳn là có chỗ hơn người chứ nhỉ…”, nghe được lời này, ánh mắt của bọn họ đều trở nên lạnh lẽo.  

 

Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tần Ninh cũng mang theo sát khí.  

 

“Chịu chết đi!”  

 

Trong nháy mắt, đôi mắt trên trán của bọn họ chợt lóe lên ánh hào quang, tiếng xé gió ngay lập tức vang lên, trong đôi mắt ấy ngưng tụ ra hai lưỡi dao màu đen sắc bén, trực tiếp nhắm về phía Tần Ninh.  

 

Tề Tiêu Kiếm chắn trước người hắn, Tần Ninh cầm lấy kiếm, mạnh mẽ ngăn cản bốn lưỡi dao sắc, thân hình hắn phải thối lui mấy trăm trượng, sóng nước lan rộng ra, một lúc lâu sau mới có thể tạm dừng lại.  

 

Thấy vậy, hai người kia nhìn nhau, rồi lại bay về phía trước.  

 

Lúc này, Tần Ninh cũng không vội giết chết hai người này, mà hắn muốn nhìn thử xem, cái gọi là Thiên Mục của thánh tộc Thiên Mục rốt cuộc có thể bộc phát ra loại sức mạnh khủng khiếp tới nhường nào.  

 

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, trên mặt hồ, ba bóng dáng không ngừng giao đấu với nhau.  

 

Sau khi bộc phát ra uy lực của Thiên Mục, thực lực của hai người nọ đã chạm tới cảnh giới tôn giả tầng một.  

 

Mỗi một lần xuất chiêu như vậy, Tần Ninh đều nguy hiểm vạn phần, nhưng mà vào lúc nguy hiểm cùng cực, hắn lại kịp thời tránh thoát.  

 

Dần dần, hai người kia đã mất hết kiên nhẫn.  

 

“Thiên Liệt!”  

 

Một tên trong số chúng hét to: “Không thể tha cho hắn được, nhất định phải lấy mạng hắn”.  

 

“Được!”  


Răng rắc… Tiếng nứt vỡ vang lên.  

 

Lực lượng khủng bố bên trong cơ thể của Tần Ninh bộc phát.  

Tiếng gầm vang trời, chỉ trong nháy mắt, Tề Tiêu Kiếm chém về phía tên còn lại.