Mà phe Tần Ninh thì chỉ có bốn đệ tử bọn họ, hai vị sư nương cùng với ba con chó vàng có thực lực tôn giả Cực Cảnh tầng bảy đỉnh phong.
Ai cũng biết chuyện này.
Nếu như có đế giả Cực Cảnh muốn ra tay với họ... thì khi vào vùng ngọn nguồn sẽ rất phiền toái.
Người ngoài không biết thực lực hiện tại của Tần Ninh như nào chứ còn bọn họ thì rõ như trong lòng bàn tay.
Sư tôn đang ở linh giả Cực Cảnh cảnh giới Tam Văn, hắn chưa dung hợp đan điển thì có lẽ có thể đối phó với cảnh giới Cửu Văn.
Sau khi đã dung hợp với bốn quyển đan điển thì đấu lại cảnh giới thiên giả, đến cỡ thiên giả cảnh giới thất luân, còn những cấp bậc cao hơn trong cảnh giới thiên giả thì dù sư phụ đã dung hợp bốn cuốn đan điển cũng chưa chắc đã giết được.
Nếu dung hợp quyển thứ năm thì có thể, nhưng chắc gì thân xác sư tôn đã chịu đựng được sức mạnh bộc phát khi dung hợp quyển thứ năm! Đây mới là điều mà bọn họ lo lắng nhất.
Người ngoài sợ sư tôn là sợ người sẽ dung hợp sáu quyển đan điển, từ đó có thực lực tiêu diệt được đế giả Cực Cảnh.
Song bây giờ sư tôn vẫn chưa tìm ra cách dung hợp với sáu quyển đan điển.
Diệp Nam Hiên lập tức an ủi: "Sư tôn còn có một bảo khí Cực Cảnh cấp Thiên mà, sợ gì!"
"Sư tôn có nhưng các đế giả Cực Cảnh hùng mạnh trong bảy thế lực lớn cấp bậc Thiên Vương cũng có mà".
Lý Huyền Đạo đáp: "Hơn nữa khi ở linh giả Cực Cảnh, sư tôn vẫn chưa thể phát huy uy năng thật sự của thanh gươm Đại Tu Di Cửu Cung Tán đó".
Diệp Nam Hiên gãi đầu.
Hình như đúng là vậy thật!
Lý Nhàn Ngư nhanh chóng nêu ý kiến: "Chủ yếu chúng ta cần đề phòng hai phe thôi, nhà họ Nguyên và nhà họ Chu đấy. Lần trước đám người kia còn muốn chia rẽ chúng ta để giết từng người kia kìa. Suy cho cùng cũng do chúng ta chưa đủ mạnh thôi".
Nghe thấy câu này, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên không hẹn mà cùng gật đầu.
Đúng vậy! Thực lực của bọn họ vẫn chưa đủ cao! Dù có thể đánh bại thiên giả và tôn giả Cực Cảnh thì sao chứ, đối mặt với đế giả Cực Cảnh thì bọn họ vẫn như kiến hôi thôi.
"Không phải còn có ta sao?"
Đúng lúc đó, bỗng có một giọng nói cất lên.
"Trần sư huynh à...", Lý Nhàn Ngư bối rối: "Chính sư huynh cũng nói là, nếu... nếu thực lực khôi phục mà, nhưng không phải đến giờ vẫn chưa khôi phục sao?"
Lý Nhàn Ngư vừa dứt lời thì cảm giác được Trần Nhất Mặc đang đưa lưng về phía ba người run lên thấy rõ.
"Nhàn Ngư sư đệ!"