Lúc này Trần Nhất Mặc ngồi ngay ngắn tại chỗ, nhìn lão đạo sĩ nói: "Khúc Phỉ Yên, Chiêm Ngưng Tuyết, Thần Tinh Dịch, ba vị này, Trần Nhất Mặc ta so với bọn họ thì như thế nào?"
Lão đạo sĩ vô cùng cáo già, nghe được câu hỏi này làm sao mà không hiểu.
"Cửu Nguyên Đan Đế, Luyện Thiên Đại Đế, Phong Không Chí Thánh, Thông Thiên Đại Đế là bốn người đại diện cho nhân vật kiệt xuất xuất hiện trong Trung Tam Thiên gần bốn, năm vạn năm qua".
"Đệ tử của bốn người này đương nhiên cũng đều là thiên tài hàng đầu, Mặc Hoàng không hề thua kém ba người kia!"
Trần Nhất Mặc nghe thấy vậy thì bĩu môi, không nói gì.
Sau khi ăn một bữa rượu đủ cơm no, đạo sĩ áo đỏ nói một câu cảm ơn rồi rời đi.
Lôi Nguyên Lãng cũng vô cùng vui vẻ vì đã kết bạn được với mấy người Tần Ninh, tạm biệt rời đi.
Sư đồ năm người trở về quán rượu.
Trên đường đi, rốt cuộc Diệp Nam Hiên không nhịn được nói: "Sư phụ, có vẻ mấy vị sư đệ sư muội vẫn còn khỏe mạnh, người cũng không cần lo lắng".
Mạnh khỏe?
Tần Ninh nhìn Diệp Nam Hiên một cái.
Mạnh khỏe chỗ nào?
Ngoại trừ Chiêm Ngưng Tuyết đang ở Bắc Tuyết Thiên thì hai người còn lại, Thần Tinh Dịch không biết tung tích, Khúc Phỉ Yên cũng không có tin tức gì, đấy mà là mạnh khỏe ư?
Lúc này Lý Huyền Đạo nói: "Quan trọng là không giống ngươi, chỉ mang thêm phiền phức đến cho sư phụ thôi".
"Ta nào có, ta không có, ngươi đừng nói nhảm".
Diệp Nam Hiên liên tục phủ nhận.
Tần Ninh cười nói: "Vi sư còn nhớ rõ lúc ngươi đánh ta!"
Trần Nhất Mặc nghe thấy thế thì lập tức nói: "Ngươi cũng đánh sư phụ?"
Diệp Nam Hiên vừa muốn trả lời, lại nhìn về phía Trần Nhất Mặc.
Cái gì gọi là ngươi cũng thế?
Hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều hiểu ra gì đó.
Trở lại trong quán rượu, Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên cùng nhau xuất hiện.
Thấy hai người nghiêm nghị nhìn mình, Tần Ninh không khỏi nói: "Sao vậy?"
"Sư đồ năm người đi ra ngoài một chuyến, lại gây ra phiền toái gì hả?"
Tần Ninh thản nhiên ngồi xuống, cầm chén trà mà Diệp Viên Viên rót cho lên, cười nói: "Ta đâu có gây phiền toái gì".
"Chỉ là gặp chuyện bất bình rút đao giúp đỡ một lần mà thôi, vừa vặn đụng phải người nhà họ Nguyên cho nên xử lý một thể".
Tần Ninh lập tức cười nói: "Tin tức truyền đi nhanh thật".