Phong Thần Châu

Chương 7129: "Thôi, không vòng vo nữa!"  




 Lão tổ Âm Minh xem Linh Thiên Thần như Nguyệt lão đã se duyên cho mình, khoảng thời gian đó hễ ông ta tóm được ai là lại hô hào "Cửu Nguyên Đan Đế là huynh đệ của ta, ai dám chọc hắn là chán sống!"  

 

Đây là sự tích xảy ra cách đây lâu lắm rồi, ngày nay rất hiếm người trẻ nào biết.  

 

Còn Chi Tuyết bà bà thì là một vị đan sư siêu mạnh.  

 

Lúc Cửu Nguyên Đan Đế chưa nổi tiếng khắp Thượng Nguyên Thiên, Chi Tuyết bà bà được mệnh danh là một trong ba đại đan sư mạnh nhất Thượng Nguyên Thiên.  

 

Sau này khi tên tuổi của Cửu Nguyên Đan Đế truyền đi khắp nơi, Chi Tuyết bà bà từng than thở rằng: Ta luyện đan cả đời, không phục hai người kia nhưng không thể không phục Cửu Nguyên Đan Đế! Và câu nói ấy đã đưa chỗ đứng của Cửu Nguyên Đan Đế thời bấy giờ nhảy vọt, đứng trên cả ba đại đan sư.  

 

Khi đó mọi người gọi tổ hợp này là tứ đại Đan Đế của Thượng Nguyên Thiên.  

 

Tuy nhiên, về sau, bằng thuật luyện đan siêu quần của mình, Cửu Nguyên Đan Đế đã vượt trên tất cả, khiến cho ba vị Đan Đế còn lại cũng phải cam tâm thừa nhận mình thua kém hơn, không còn tự xưng là Đan Đế nữa.  

 

Đây là chuyện rất lâu về trước, ngày nay không còn nhiều người biết tới.  

 

Rõ ràng lão tổ Âm Minh và Chi Tuyết bà bà đến đây vì Tần Ninh.  

 

Thiết Vương, Thiên Thi lão nhân và tiểu tiên nữ Bách Hoa đều hơi mất tự nhiên.  

 

Nhà họ Chu và nhà họ Nguyên kêu người được còn Tần Ninh thì không được sao?  

 

Không muốn kêu không có nghĩa kêu không ai tới! Sức ảnh hưởng của một vị Đan Đế mạnh mẽ nhường nào chứ?  

 

"Hoa Độc bà bà, ngươi tới đây hóng hớt gì đấy? Nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đã hứa hẹn sẽ cho ngươi cái gì à?"  

 

Chi Tuyết bà bà hừ lạnh: "Chuyện của Thiên Thần mà ngươi cũng muốn nhúng tay, chán sống rồi đúng không?"  

 

Đối mặt với sự chất vấn không chút nương tình của Chi Tuyết bà bà, Tiểu tiên nữ Bách Hoa chỉ tỏ ra hậm hực chứ không dám nói gì.  

 

Thiết Vương lại lên tiếng: "Chi Tuyết bà bà, lão tổ Âm Minh, bây giờ nhà họ Chu và nhà họ Nguyên sẽ không cướp Cửu Nguyên Đan Điển nữa, nhưng Tần Ninh cũng không được giết chóc vô tội vạ nữa. Mọi chuyện dừng tại đây, các vị thấy sao?"  

 

Chuyện đã tới nước này, có đắn đo suy nghĩ cũng vô ích.  

 

"Ngươi hỏi ta làm gì? Có phải do ta kiếm chuyện đâu".  

Chi Tuyết bà bà nói với vẻ bực bội.  

 

Tần Ninh nghe vậy bèn nhìn về phía bà ta, cũng nói lên tiếng lòng: "Ta cũng có kiếm chuyện gì đâu!"  

 

Hắn cười tủm tỉm bảo: "Ta gọi hai vị tới đây chỉ vì muốn xem hai vị có còn sống không thôi. Hai vị đã mai danh ẩn tích rất lâu, lỡ chết không ai biết thì sẽ tiếc biết mấy?"  

chapter content