Phong Thần Châu

Chương 7086: Quả thực không thú vị.




 Chẳng qua là Nguyên Phong căn bản chưa từng xoay người lại nhìn.  

 

Lúc kiếm của Lý Huyền Đạo tới trước người Nguyên Phong, trong nháy mắt một chia chín, chín hợp một, còn mạnh hơn vừa rồi gấp mấy lần.  

 

Keng... Nhưng một tiếng keng vang lên, xung quanh cơ thể Nguyên Phong có năm huyết luân đột nhiên ngưng tụ, kiếm của Lý Huyền Đạo chém lên trên huyết luân, sụp đổ trong nháy mắt! Linh giả Cực Cảnh có tổng cộng cửu văn cảnh giới.  

 

Thiên giả Cực Cảnh thì là thất luân cảnh giới.  

 

Thân xác có thể rèn luyện chín lần, ngưng tụ chín thần văn chính là cực hạn.  

 

Huyết mạch thì dung luyện bảy lần, ngưng tụ bảy huyết luân, chính là cực hạn.  

 

Nguyên Phong là thiên giả Cực Cảnh cảnh giới ngũ luân.  

 

Thực lực như vậy, đưa mắt nhìn khắp các đại vực trong Thượng Nguyên Thiên, tuyệt đối là người vô địch, cho dù là ở bên trong Thượng Nguyên Thiên Vực cũng là một thiên tài thực thụ.  

 

Thiên giả Cực Cảnh ở Thượng Nguyên Thiên Vực cũng là tầng lớp cao thủ.  

 

Tôn giả Cực Cảnh thì càng là cường giả vô địch.  

 

Còn về đế giả... Cho dù là ở trong Thượng Nguyên Thiên Vực cũng tồn tại rất ít.  

 

Nguyên Phong còn trẻ tuổi mà đã có thành tựu này, đủ để kiêu ngạo.  

 

Lúc này, năm huyết luân ngưng tụ che chở thân thể của Nguyên Phong, khiến cho kiếm của Lý Huyền Đạo không thể chạm vào được cả tầng huyết luân thứ nhất, còn trực tiếp bị đẩy lùi.  

 

Cảnh giới ngũ luân.  

 

Hoàn toàn không phải cảnh giới nhất luân có thể so sánh được.  

 

"Cút đi!"  

 

Lúc này Nguyên Phong cong ngón tay bắn ra, một dấu ngón tay bắn ra trong nháy mắt.  

 

Ầm... trường kiếm trong tay Lý Huyền Đạo vung ra, nhưng đối mặt với chênh lệch cảnh giới quá lớn, cả người hắn ta liên tục lùi lại, không có cách nào ngăn cản.  

 

Chênh lệch quá lớn.  

 

Cũng không phải là ai cũng giống như sư phụ, có lúc có thể coi thường sự chênh lệch của mấy cảnh giới được.  

Ầm ầm ầm... Cả người Lý Huyền Đạo thụt lùi ngàn thước, đập vào trong núi lớn, khiến ngọn núi nổ tung thành đá vụn.  

 

Nguyên Phong đứng giữa không trung, nhìn bốn phía.  

 

Sắc mặt có mấy phần hờ hững, lắc đầu nói: "Quả thực không thú vị...", Trần Nhất Mặc đâu?  

chapter content