La Vân Không nghe vậy thì lúng túng cười một tiếng.
Diệp Viên Viên kia có thể nói là người đẹp hiếm có trên thế gian, anh hùng nào mà không thích mỹ nhân chứ?
Huống chi là nhân vật tuyệt thế như Tần tiên sinh.
Trần Nhất Mặc tùy tiện nói: "Thật sự không biết phụ nữ có cái gì tốt!"
"Nhưng người làm đồ đệ như ta cũng phải có chút tấm lòng".
Trần Nhất Mặc vừa nói xong, bên trong đan đỉnh, một viên đan dược sáng long lanh đã ra lò.
Hắn ta thả đan dược vào bên trong hộp gấm, nhìn về phía La Vân Không, cười nói: "Sai người đưa cho sư phụ ta chữa thương!"
La Vân Không vô cùng tò mò, nửa tháng đã trôi qua, vết thương của Tần Ninh đã tốt lắm rồi! Nhìn về phía Trần Nhất Mặc, La Vân Không không nhịn được nói: "Trần công tử, không phải vết thương của Tần tiên sinh đã...", "Cái này làm sao mà ngươi biết được?"
Trần Nhất Mặc cười ha ha nói: "Ta đã kiểm tra vết thương của sư phụ rồi, không tính là nặng, mấy viên bảo đan Chí Tôn cửu phẩm là có thể giải quyết xong xuôi, nhưng một đệ tử như ta không thể chỉ nghĩ đến mỗi mấy chuyện đó được!"
Trần Nhất Mặc đến gần La Vân Không, thấp giọng nói: "Ta tăng thêm mấy vị thuốc phụ đại bổ ở bên trong đan dược của sư phụ, chắc hẳn mấy ngày nay, cả ngày sư phụ đều là chân không chạm đất, sướng như lên tiên!"
"...", La Vân Không nhìn vẻ mặt đắc ý của Trần Nhất Mặc, ngẩn người.
"Sao vậy?"
Trần Nhất Mặc hỏi.
"Ờm... Trần công tử... Ngươi cho rằng đan thuật của Tần tiên sinh là cấp bậc gì?"
"Đương nhiên là đạt tới Hóa Cảnh, không người nào có thể so sánh được rồi!"
"Vậy... ngươi cảm thấy tiên sinh sẽ... không nhận ra được sao?"
La Vân Không tiếp tục nói: "Một khi tiên sinh biết ngươi lại giở trò quỷ, vậy ngươi...", nghe thấy lời này, Trần Nhất Mặc liền ngây ngốc tại chỗ.
...La phủ.
Bên trong một đại sảnh, đám người cấp cao của nhà họ La như La Vân Không, La Vĩnh Binh cùng với người nhà họ Cố lần lượt xếp hàng đứng hai bên.
Bên ngoài đại sảnh, ba bóng người chậm rãi đi tới.
Tần Ninh mặc một bộ quần áo trắng, mái tóc dài buộc lên, nhẹ nhàng chắp tay đi tới, dáng người thon dài tuấn tú, thần thái hiền hòa bình tĩnh.
Công tử vô song như ngọc, nói chung chỉ là như vậy.
Bên trái, Diệp Viên Viên mặc một bộ váy dài màu trắng, dáng người yểu điệu, hiện ra hết vẻ lồi lõm, mái tóc dài tùy ý buông xõa, mấy lọn tóc bay theo gió nhẹ giống như tiên tử xuất trần giáng thế.
Tần Ninh đi thẳng vào bên trong, ngồi lên ghế tộc trưởng nhà họ La dưới sự tiếp đón của La Vân Không.
Giờ phút này, sẽ không ai nói gì.