Một tiếng lẩm bẩm không diễn tả được hết nỗi tương tư.
"Viên Viên!"
Tần Ninh nhìn giai nhân trong lòng, hai tay vòng qua cái eo nhỏ nhắn, chậm rãi hạ xuống đất.
Giờ phút này, xung quanh thân thể của đại nhân Huyết Thần, sương đen đã hóa thành mưa máu, loáng thoáng run rẩy.
Kế hoạch của Tần Ninh rất tốt!
Tỏ ra yếu thế trước hai người Lãnh Chấn Nguyên và Vân Trung Hạc, sau đó đột nhiên bùng nổ giết chết hai người, phá hủy đại điện màu máu, chính là để đưa cô gái bên cạnh ông ta đi.
Hai người không chỉ có quen biết, mà còn có quan hệ không bình thường.
Diệp Viên Viên có tính cách kiên cường, đương nhiên lần đầu tiên nhìn thấy Tần Ninh đã nhận ra, chỉ là nàng cũng biết nếu mình hét to lên chắc chắn sẽ bị Huyết Thần ngăn cản, trở thành công cụ để cản trở Tần Ninh.
Mà Tần Ninh cũng hiểu được điều này.
Cho nên hai người rất ăn ý, đều chưa từng thể hiện ra quá nhiều.
Lúc này, khi Tần Ninh ôm lấy vòng eo của giai nhân, giai nhân nhẹ nhàng sà vào lòng, Tần Ninh mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.
"Lúc còn ở Cửu Nguyên Vực ta vẫn luôn nghe ngóng tin tức của các nàng, nhưng vẫn luôn không có gì, không ngờ hôm nay lại gặp được nàng".
Trong giọng nói của Tần Ninh có vài phần dịu dàng.
Quen biết làm bạn nhiều năm, cho dù là Diệp Viên Viên hay là Vân Sương Nhi, đều là người rất quan trọng trong cuộc sống của Tần Ninh.
Tần Ninh chưa từng rêu rao mình là người đàn ông chỉ chung thủy với một người.
Lúc này, thân thể Diệp Viên Viên khẽ run lên, hình như có sự tủi thân nào đó giấu ở trong tim, muốn kể ra nhưng lại có vẻ hiếu thắng không muốn nói ra.
"Không sao..."
Tần Ninh nhè nhẹ vỗ vai Diệp Viên Viên, trấn an nói: "Không sao..."
"Ừm".
Lúc này, đám người Huyết Thần Cung đứng ở giữa không trung.
Sự chuyển biến đột ngột này quả thực khiến đám người không kịp phản ứng.
"Xem ra không chỉ là người quen cũ, mà quan hệ càng không bình thường".
Giọng nói lơ lửng không cố định của Huyết Thần vang lên lần nữa.