Phong Thần Châu

Chương 7050: "Ngươi đang nói nhảm gì thế?"




 Chỉ là một tên Chí Cao Đế Tôn tứ phẩm giết được vài cường giả Cực Cảnh thôi mà đã dám ăn nói hàm hồ rồi sao?  

 

Khinh thường Huyết Thần Cung, bá chủ Huyết Vân Vực quá rồi.  

 

Lúc này, Tần Ninh chậm rãi đứng dậy khỏi mặt đất rồi phủi bụi trên người. Trông hắn vô cùng chật vật.  

 

"Linh giả cảnh giới Tứ Văn!"  

 

Linh giả Cực Cảnh có chín cảnh giới thần văn.  

 

Một văn một biến, chín văn đăng thiên.  

 

Đối với Văn Cảnh trong Cực Cảnh, chỉ cần một lần thay đổi số thần văn thôi là đủ để áp đảo ba cấp độ trong cảnh giới Chí Cao Đế Tôn hoàn toàn.  

 

Thấy Tần Ninh đứng dậy, sát khí trong mắt cả hai người Lãnh Chấn Nguyên và Tấn Vân Hạc trở nên dày đặc hơn bao giờ hết.  

 

Tên này đúng là phiền phức!  

 

Cùng lúc đó, cánh cổng cung điện đỏ như máu từ từ mở ra.  

 

Một giọng nói từ hư vô vang lên.  

 

"Dừng tay!"  

 

Giọng nói ấy như đến từ chín tầng mây, lại như gần ngay bên tai.  

 

Lãnh Chấn Nguyên và Tấn Vân Hạc nghe thấy câu này bèn dừng tay lại.  

 

"Tần Ninh!"  

 

Giọng nói ấy lại cất lên đầy lạnh nhạt: "Bản tọa công nhận thực lực của ngươi. Nếu ngươi chịu giao Trần Nhất Mặc ra, bản tọa sẽ giao Thiên La Vực cho ngươi, chỉ cần từ nay về sau quy phục ta là được!"  

 

Ông ta vừa nói câu này thì người của nhà họ Thiên lẫn nhà họ La đều rúng động.  

 

Tên Huyết Thần này đúng là lớn lối mà.  

 

Một cường giả Cực Cảnh cảnh giới Nhất Văn của nhà họ La quát: "Huyết Thần, ngươi đừng khoác lác quá, coi chừng gió to quá đau lưỡi đấy!"  

 

Lời vừa dứt, Lãnh Chấn Nguyên và Tấn Vân Hạc đều nhìn chòng chọc vào lão tổ Cực Cảnh của nhà họ La vừa lên tiếng như thể muốn giết ông ta tới nơi.  

 

"Ta không sợ đấy!"  

 

Đại nhân Huyết Thần lại cất lời.  

 

Phút chốc, mọi người nhìn thấy một bàn tay đẫm máu vươn từ trong cung điện đỏ thẫm ra, trong giây lát đã tới trước mặt lão tổ nhà họ La mới lên tiếng.  

 

Máu bắn tung tóe khắp nơi, kèm theo là tiếng thét đầy thảm thiết.  

 

Chỉ trong vài nhịp thở, lão tổ nhà họ La nọ vặn vẹo người, khí huyết tắt ngúm, hóa thành một cái xác khô cằn ngã xuống đất.  

Chết!  

 

Chỉ bằng một cái vẫy tay thôi mà đã giết chết một vị linh giả cảnh giới Nhất Văn, tất cả mọi người đều bàng hoàng, run sợ.  

 

Huyết Thần lại lên tiếng: "Tần Ninh, sao nào?"  

chapter content