Câu này vừa được thốt lên thì những người tại đây đều hít sâu một hơi.
Tiêu diệt cả nhà họ La ư! Trong nhà họ La cũng có linh giả Cực Cảnh trấn thủ cơ mà.
Chuyện này không phải nói là làm được đâu! Thiên Dịch Thần lại nói: "Việc này ta đã quyết định rồi".
"Tên Trần Nhất Mặc kia tinh thông thuật luyện đan, lại có sư tôn ở bên, tuy nói không phải thầy trò Cửu Nguyên Đan Đế năm đó nhưng nhà họ Thiên chúng ta có thể thừa dịp này để người khác xuất thủ, giết hai kẻ đó".
Không ai hiểu tại sao ông ta lại quyết định như thế.
"Giờ đến nhà họ Chu của Thượng Nguyên Thiên Vực!"
Câu này vừa vang lên thì mọi người càng mông lung hơn.
Thiên Dịch Thần tiếp tục nói: "Ta nhận được tin báo nhà họ Chu và nhà họ Nguyên trong Thượng Nguyên Thiên Vực đều phát thông báo tìm một thứ gì đó, dường như có liên quan đến Cửu Nguyên Đan Đế".
"Lúc này, chúng ta sẽ sai người báo với nhà họ Chu rằng đã tìm ra người mà bọn họ muốn tìm, mong họ hãy tới điều tra kỹ hơn".
"Có nhầm đi nữa thì nhà họ Chu cũng sẽ nổi giận, nói không chừng sẽ thẳng tay giết hai kẻ đó. Đến lúc đó, nhà họ Thiên chúng ta sẽ liên kết với Huyết Thần Cung và tiêu diệt nhà họ La".
"Hơn nữa, dù nhà họ Chu phát hiện nhầm người thì cũng không thể trách tội chúng ta, nếu vậy thì ai còn dám cung cấp thông tin cho bọn họ?"
Mượn đao giết người! Bấy giờ người xung quanh mới hiểu ông ta muốn dùng chiêu này.
Thiên Ngạn Nguyệt lập tức nhận lệnh: "Vãn bối hiểu rồi ạ, vãn bối sẽ đi chuẩn bị ngay".
"Ừm!"
Thiên Dịch Thần lại căn dặn: "Chuyện đám hỏi giữa con gái Huyết Thần và Thiên Thế Kiệt cũng nên chuẩn bị cho tốt, báo với Huyết Thần Cung rằng hãy cho con gái của Huyết Thần sang gặp mặt thằng nhỏ Thế Thành một lần".
"Rõ!"
Thế rồi nhà họ Thiên nhanh chóng âm thầm đi vào guồng quay chuẩn bị.
Một bên khác.
Tại Huyết Vân Vực.
Huyết Thần Cung.
Là bá chủ duy nhất của Huyết Vân Vực, địa vị của Huyết Thần Cung vững vàng không gì tả nổi.
Trên khắp vùng đất Huyết Vân Vực có hàng vạn thế lực lớn bé nhưng không một phe nào dám cả gan chống đối người của Huyết Thần Cung.
Bởi lẽ trong Huyết Vân Vực, Huyết Thần Cung là vương, là thần! Giờ phút này, trong một cung điện tối tăm ở Huyết Thần Cung.
Có ba bóng người đang tụ tập, yên lặng chờ đợi.
Không lâu sau, vầng sáng đỏ như máu gợn sóng trên chiếc ghế chủ tọa của đại điện, thấp thoáng hóa thành một làn sương máu. Một bóng người hiện ra trong làn sương, mặc một bộ trường sam đỏ trông vô cùng đáng sợ.
"Đại nhân Huyết Thần!"
Ba bóng người kia tức thì cúi người hành lễ.
"Chuyện gì?"
Giọng nói trầm khàn chối tai vang lên.
"Mạc Thần đã chết rồi ạ!"
"Hửm?"
Giọng nói cất lên từ bóng người đỏ ẩn chứa đôi chút ngờ vực, chầm chậm hỏi: "Mạc Thần có cảnh giới Nhất Văn, chỉ có ai cảnh giới Nhị Văn, Tam Văn mới giết được hắn, nhưng trong bảy đại vực lúc này không mấy ai có thể đạt tới cấp độ đó. Là ai?"
Ba người bên dưới nhanh chóng nói rõ đầu đuôi ngọn ngành.