"Con...", hơn nửa ngày Trần Nhất Mặc cũng không thể nói ra được một câu nào.
Dù sao trời đất bao la, sư phụ là lớn nhất, lời hắn nói sao có thể phản bác?
"Vân Không".
"Tiên sinh cứ nói...", lúc này La Vân Không đi ở đằng sau giống như một người hầu già.
"Đừng truyền tin tức về ta ra ngoài, đồng thời nhà họ La cũng phải cẩn thận nhà họ Thiên và Huyết Thần Cung phản công".
"Tiên sinh không cần lo lắng, Vân Không sẽ cẩn thận".
"Ừm...", lúc này Tần Ninh đi giữa dược sơn, vừa rồi hắn giết Thiên Ngạn Trác, giết Mạc Thần, đều đã cẩn thận tránh khỏi khu vực dược sơn.
Lúc này bên trong dược sơn vẫn y như trước, chỉ là trên mặt đất có từng cái rãnh bị Trần Nhất Mặc đào ra, phá hủy khung cảnh đẹp đẽ của dược sơn.
La Vân Không thấy Tần Ninh nhìn chằm chằm dược sơn, liền dò hỏi: "Tiên sinh, dược sơn này có cái gì kỳ quái sao?"
"Có!"
Tần Ninh nói thẳng: "Có long mạch!"
Long mạch?
Sắc mặt La Vân Không lập tức biến đổi.
Tần Ninh lại nói: "Chưa chắc đã là mạch thần long, nhưng khí long mạch ở đây đã được hình thành, có thể là giao long, cũng có thể là á long, không nói chính xác được".
Nhưng cho dù là loại nào thì tích lũy trong khoảng thời gian dài đã khiến long mạch thiên địa nơi đây thành hình, đều là bảo tàng rất quý giá.
Tần Ninh đưa cho Trần Nhất Mặc một cái xẻng sắt, nói: "Tiếp tục đào, đào theo quỹ tích ta nói!"
"Còn đào nữa á?"
"Ngươi có đào không?"
"Đào đào đào...", Trần Nhất Mặc tiếp tục vùi đầu làm việc.
Mà giờ phút này, La Vĩnh Binh, La Phàm dẫn theo mấy người đến.
Nhìn thấy Trần Nhất Mặc đang đào hố, sắc mặt mấy người vô cùng kỳ quái.
Đan thuật của Trần Nhất Mặc có thể nói là vượt xa Thiên Lạc đại sư, vậy chắc chắn cũng vượt xa lão tổ, vậy mà lại làm việc nặng ở đây.
La Vĩnh Binh lập tức ra hiệu La Phàm đi hỗ trợ.
Trần Nhất Mặc lại nói: "Không cần, đây là sư phụ kiểm tra tu hành của ta, không thể để người khác làm thay!"
Trong khoảng thời gian này, người nhà họ Cố đều coi Trần Nhất Mặc là chủ nhân của hắn, thế nhưng Tần Ninh căn bản không hề giải thích, không thể hiện ra.
Đến hôm nay hắn giận dữ trực tiếp giết chết một vị bán bộ Cực Cảnh, một vị linh giả Cực Cảnh cảnh giới Nhất Văn, mọi người mới biết được vị sư phụ của Trần Nhất Mặc này mới thật sự là vương giả! Lúc này, La Vĩnh Binh dẫn theo đám người bê bàn và lá trà tốt nhất ra, pha trà mời Tần Ninh ngồi xuống.