Yến Hàn nói ra lời này cũng có nghĩa là lão ta đã chuẩn bị bước nhượng bộ.
Mọi người nhìn về phía Tần Ninh.
“Ra tay với ta? Chuyện hôm nay, ta cứ chen vào đấy!”
Tần Ninh lại nói: “Ta chắc chắn sẽ bảo vệ Kiếm gia”.
“Ngươi…”
Yến Hàn không ngờ, thế mà Tần Ninh lại được nước lấn tới.
Nhưng Sở Đế và Địch Đế đều bảo vệ Tần Ninh, lẽ nào thằng nhóc này lại có quan hệ gì đó với Sở Đế và Địch Đế?
“Tần Ninh, đừng cho rằng ôm được cái đùi lớn của Sở Đế và Địch Đế thì có thể làm gì thì làm, cương quốc Nam Yến ta không sợ đâu”.
Ôm đùi lớn?
Tần Ninh mỉm cười nói: “Ngươi hiểu lầm rồi, đối với ta mà nói, họ không được coi là chỗ dựa đâu. Hôm nay Sở Vô Song và Thiên Cơ Tiên Tử không đến mà ta muốn giết ngươi thì cũng cứ giết thôi”.
Ngông cuồng, ngu si.
Lúc này, trong lòng Yến Hàn phát điên lên.
Nếu không phải Sở Vô Song và Thiên Cơ Tiên Tử ở đây thì Tần Ninh đã sớm trở thành một cái xác rồi.
Vừa dứt lời, Tần Ninh liếc nhìn Thiên Cơ Tiên Tử, cười nói: “Nếu Địch Đế bảo cô tới thì giết lão ta đi!”
Lời này vừa nói ra, toàn hiện trường trở nên nhốn nháo.
“Giết thật à?”, Thiên Cơ Tiên Tử khẽ giật mình.
“Thế nào? Lẽ nào Địch Đế không nói cho cô biết, bảo vệ ta là phải nghe theo lời ta sao?”
Nghe lời nói của Tần Ninh, Thiên Cơ Tiên Tử cau mày.
Quả thực, Địch Đế có nói như vậy.
“Được!”
“Hạ thủ lưu tình!”
Bỗng nhiên, một tiếng thét cùng hơi thở dồn dập, theo tiếng phá không soạt soạt soạt lần lượt vang lên.
Mấy chục người hạ xuống từ trên không.
Hai người dẫn đầu, vội vàng đi đến phía trước Tần Ninh.
Bụp bụp…
Hai người này chợt quỳ trên mặt đất, nhìn Tần Ninh.
“Tần công tử!”
“Tần công tử!”
“Cửu hoàng tử!”
Vương gia Yến Hàn cũng sững sờ.
“Hai vị hoàng tử, các người làm gì vậy?”