"Vòng tỷ thí thứ hai có thể bắt đầu được rồi đó!"
Lúc này Trần Nhất Mặc mới vung tay nói: "Năm vị, các người cứ chọn loại đan dược sở trường của mình rồi đến so với ta!"
Nghe xong câu đó, năm người nhóm đại sư Dương Thư đều hoang mang nhìn nhau.
Luận đạo, Trần Nhất Mặc rất mạnh, nhưng không có nghĩa là hắn ta luyện đan cũng lợi hại như vậy.
Nhưng nhìn thái độ của người này, có vẻ như hoàn toàn không để bọn họ vào mắt.
Lẽ nào hắn ta thật sự có thực lực đến thế sao?
Đại sư Dương Thư bước ra, chậm rãi nói: "Luyện đan cần thời gian rất lâu, một mình ngươi tỷ thí cùng với năm người bọn ta sẽ phải hao tổn tâm trí, chỉ sợ bọn ta thắng cũng không vẻ vang gì..."
"Đại sư Dương Thư đúng không?", Trần Nhất Mặc nhìn về phía ông ta, thản nhiên nói: "Đừng có đùa, ta đã ra tay thì một mình luyện chế năm loại đan dược cùng lúc cũng đều không thành vấn đề".
"Năm người các người, cứ tự nhiên ra chiêu, Trần Nhất Mặc ta đều sẽ tiếp từng cái một".
Tiếp từng cái một?
Thật sự tiếp nổi sao?
Lúc này đây vẻ mặt của năm vị đại sư đều do dự không yên.
Phạm Minh Triệt nói thẳng: "Năm vị đại sư, nếu Trần đại sư đây đã nói như vậy thì năm vị cũng chớ có do dự nữa, có thua cũng không thể oán trách người khác được!"
Trận tỷ thí đầu tiên, nhà họ Phạm thua thảm, năm vị đại sư bị hỏi tới á khẩu không trả lời được thì cũng thôi đi, hơn nữa còn bị Trần Nhất Mặc thuyết phục.
Phạm Minh Triệt có muốn lên tiếng phản bác cũng không biết phải nói gì.
Nhưng mà lần này, nhà họ Phạm có lẽ còn có cơ hội thắng!
Năm vị đan sư còn đang do dự nghe vậy bèn lấy đan đỉnh của chính mình ra, bắt đầu chuẩn bị.
Trần Nhất Mặc nhìn động tác của năm người bọn họ, bàn tay khẽ vung, cất giọng nói: "Đỉnh tới!"
Vẻ mặt của Trần Nhất Mặc cũng không chút thay đổi, xoay người thoáng nhìn về phía của Tần Ninh, truyền âm nói: "Sư tôn..."
Lúc này Tần Ninh mới đặt chén trà xuống, liếc mắt nhìn hắn ta một cái sau đó khẽ vung tay lên, một viên đan đỉnh bay ra rồi rơi xuống trước người Trần Nhất Mặc.