Thiên Thế Kiệt lại khoát tay một cái nói: "Nhà họ Cố đúng là dám thi, nhưng nếu bọn họ đã dám thi, vậy thì phải để cho bọn họ thua hoàn toàn".
Phạm Minh Triệt cười ha ha một tiếng, vô cùng vui vẻ.
Lần này tỷ thí, sao nhà họ Phạm có thể không có chút đề phòng nào chứ?
Đúng là mấy vị đan sư của nhà họ Cố ngang bằng với mấy vị đan sư của nhà họ Phạm, tỷ thì khó mà nói được thắng thua.
Nhưng nhà họ Phạm đã có chuẩn bị, căn bản không sợ.
Sự chuẩn bị này chính là bên trong nhà họ Thiên có đan sư mạnh hơn âm thầm chỉ bảo, khiến mấy vị đan sư nhà họ Phạm được tăng lên không nhỏ.
Mà giờ phút này, chỗ ngồi xem cuộc chiến.
Tần Ninh thản nhiên cầm chén ly trà, xem tỷ thí.
Trần Nhất Mặc nhìn vào trong sân, lại nói: "Sư phụ, không đúng, sao con cảm thấy mấy câu hỏi mà đan sư nhà họ Phạm đặt ra lại có một số câu tương tự với nội dung người ghi lại trong Đan Điển vậy..."
Tần Ninh thấy một màn này, khẽ mỉm cười nói: "Có lẽ thế..."
"Xem ra nhà họ Cố chắc chắn sẽ phải thua", Trần Nhất Mặc tiếp tục nói: "Những câu hỏi mà mấy lão già nhà họ Phạm đặt ra đúng là không đơn giản".
Tần Ninh nhìn về phía trong sân, hơi nheo mắt lại.
Thú vị!
Lúc này, nhà họ Cố đã bị trừ hai mươi điểm, nhà họ Phạm bị trừ chín điểm.
Chênh lệch đang kéo dài.
Cố Minh Thành nóng nảy.
Sau đó Cố Minh Thành nhìn về phía Trần Nhất Mặc cách đó không xa.
Nếu như hắn ta ra tay thì sao?
Có được không?
Bốn vị đại sư có vẻ rất tôn kính hắn ta, đan thuật của người này phải rất cao!
Nhưng hắn ta có đồng ý không?
Cố Minh Thành âm thầm nóng nảy.
Lúc này trên sân đấu, một giọng nói đột nhiên vang lên.
"Tạm ngừng!"
Mọi người nhìn thấy người mở miệng chính là Lý Kỳ đại sư của nhà họ Cố!
Lý Kỳ đại sư đứng dậy, nhìn bốn phía nói: "Lão phu đột nhiên cảm thân thể khó chịu, không có cách nào tham gia tỷ thí đặt câu hỏi nữa".